GẶP LẠI - Trang 104

- Chàng trai trẻ nay đã đến chỗ chúng ta như thế nào?
- Chuyện này thầy sẽ thấy có vẻ tin lắm - Lauren trả lời bằng một giọng

phải căng tai mới nghe được.

- Chúng ta có đủ thời gian để nghe câu chuyện ấy - giáo sư kiên quyết

yêu cầu và ngồi vào sau máy neuronavigator.

Lauren kể lại cuộc hành trình hỗn loạn đưa Arthur đến khoa cấp cứu của

bệnh viện Memorial lần thứ hai và đã giải thoát anh khỏi bàn tay tệ hại của
Brisson.

- Tại sao cô không thực hiện cuộc xét nghiệm thần kinh kỹ hơn khi khám

bệnh cho anh ta lần đầu? - Fernstein hỏi trong lúc kiểm tra hoạt động của
máy.

- Không có chấn thương sọ não, không có hiện tượng bất tỉnh, kết quả

kiểm tra thần kinh vận động tốt. Chúng ta đã có chỉ thị phải hạn chế những
xét nghiệm đắt tiền không cần thiết...

- Cô có bao giờ tôn trọng các chỉ thị đâu, đừng có nói với tôi rằng lần

này tự dưng cô quyết định phải tuân theo chỉ thị, lần đầu tiên như vậy thì
quả là không may!

- Lúc ấy em không có lý do gì để lo ngại cả.
- Thế còn Brisson...
- Anh ta vẫn thế - Lauren trả lời.
- Anh ta để cho cô mang bệnh nhân của anh ta đi à?
- Không hẳn là như vậy...
Paul rặn ra một cơn ho khủng khiếp. Tất cả êkíp mổ nhìn anh. Granelli

rời khỏi chỗ và đến vỗ vỗ vào lưng anh.

- Anh có chắc là anh khoẻ không, anh bạn đồng nghiệp thân mến?
Paul gật đầu ra hiệu để bác sĩ gây mê yên tâm và lảng ra xa.
- Vậy thì tốt lắm! - Bác sĩ Granelli thốt lên - Bây giờ, hoàn toàn nói riêng

với anh thôi, nếu anh có thể tránh không gieo rắc trực khuẩn lao trong căn
phòng này, thì tập thể y tế mà tôi là thành viên sẽ vô cùng biết ơn anh. Tôi
nói nhân danh ông bệnh nhân quý hoá này, người mà chỉ nghĩ đến việc có
anh lại gần là đã phát ốm lên rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.