GẶP LẠI - Trang 116

có đến đây để khám bệnh đâu.
- Ít nhất thì ông cũng có uống thuốc chứ?
- Những thứ thuốc ấy làm tôi ăn mất ngon, mà tôi thì lại thích ăn.
- Ông hãy yêu cầu đổi thuốc xem.
Pilguez đọc lướt qua phần báo cáo của cảnh sát, phần của Nathalia bỏ
trống.
- Hẳn là cô ấy có thiện cảm với cô. Biết làm thế nào được, tính cô ấy như
vậy đó, cô ấy cứng đầu lắm.
- Ông nói về ai vậy?
- Vợ tôi, cô ấy là người đã quên ghi lại lời khai của cô đấy, cô ấy cũng quên
khóa cửa phòng giam của cô nữa, thật quái lạ, tuổi tác làm cho cô ấy trở
thành đãng trí quá. Thế bệnh nhân mà cô đã bắt cóc là ai vậy?
- Một anh chàng Arthur Ashby nào đó, nếu trí nhớ của tôi tốt.
Pilguez giơ hai tay lên trời, vẻ choáng váng.
- Cũng chẳng tốt lắm đâu, nếu cô muốn biết ý kiến của tôi!
- Ông có thể nói rõ hơn được không?- Lauren hỏi.
- Cậu ta suýt nữa đã làm hỏng mấy tháng làm việc cuối cùng của tôi rồi,
không phải là cô đã quyết định tiếp nối cậu ta và phá hoại việc nghỉ hưu
của tôi chứ?
- Tôi tuyệt nhiên không hiểu ông đang nói đến chuyện gì.
- Đó chính là điều mà tôi vẫn lo ngại đấy!- viên thanh tra thở dài- Thế cậu
ta đang ở đâu?
- Ở bệnh viện Memorial, trong phòng mổ của khoa phẫu thuật thần kinh,
nơi mà lẽ ra hiện giờ tôi phải có mặt, thay vì mất thời gian trong cái đồn
cảnh sát này. Tôi đã đề nghị vợ ông cho tôi quay lại đó, tôi hứa sẽ về lại
đây ngay sau khi ca phẫu thuật kết thúc, nhưng chị ấy không muốn.
Viên thanh tra đứng dậy để đi rót thêm cà phê vào tách. Ông quay lưng về
phía Lauren và trút một thìa đường vào cà phê.
- Chỉ còn thiếu có chuyện này nữa thôi.! – Ông nói bằng một giọng át cả
tiếng khua thìa.- Còn 3 tháng nữa là cô ấy nghỉ hưu và chúng tôi đã có vé
máy bay đi Paris rồi, tôi biết trò đó đối với cô cậu gần như là một thứ thể
thao, nhưng các vị cũng đừng có làm hỏng cả chuyện này chứ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.