GẶP LẠI - Trang 121

này ông sẽ dạo chơi bằng thuyền buồm trong vịnh san Francisco. Ông vừa
tậu một chiếc thuyền buồm to và mới.

*

Chiếc Mercury Marquis đỗ vào bãi đậu xe của bệnh viện. Pilguez

nghiêng người để mở cửa xe phía Lauren. Cô xuống xe và đứng lại quan sát
cái xe một lát.
- Cô biến ra khỏi đây cho tôi nhờ, - viên thanh tra ra lệnh,- cô có việc cần
làm hơn là đứng nhìn cái xe này. Tôi sẽ đi uống cà phê ở phía đối diện, tôi
đợi cô đến đó gặp lại tôi trước khi cỗ xe của tôi biến thành quả bí đỏ.
- Tôi đang nhìn ông đấy chứ. Tôi lựa lời để cảm ơn ông.
Lauren lao về phía khoa cấp cứu, cô chạy qua đại sảnh và sộc vào thang
máy. Thang máy càng lên cao, tim cô càng đập mạnh hơn trong lồng ngực.
Cô hối hả chuẩn bị, khoác một cái áo blouse vào người và tự buộc dây lấy,
rồi xỏ găng.
Thở hổn hển, cô dùng khuỷu tay ấn nút bấm điều khiển cửa ra vào phòng
mổ và cánh cửa phòng mở ra ngay lập tức. Không một ai có vẻ chú ý đến
cô. Lauren kiên nhẫn vài giây rồi hung hắng ho dưới tấm khẩu trang.
- Tôi có làm phiền không?
- Không, cô chẳng có ích gì cả, điều đó gần như lại còn tệ hơn nữa -
Ferntsein trả lời - tôi có thể biết cái gì đã giữ cô suốt thời gian vừa rồi
không?
- Những chấn song của một phòng giam ở đồn cảnh sát ạ!
- Và cuối cùng thì họ cũng đã thả cô ra?
- Không, đó là hồn ma của em đang ở đây đấy! – cô nói bằng một giọng
khô khan.
Lần này, Fernstein ngẩng đầu lên.
- Miễn cho tôi cái sự ngạo mạn của cô đi – giáo sư nói.
Lauren đến bên bàn mổ, cô lướt nhìn qua các máy móc khác nhau và lo
ngại hỏi Graneli về tình trạng chung của người bệnh. Bác sĩ gây mê lập tức
trấn an cô. Lúc nãy, một báo động nhỏ đã làm ông lo lắng, nhưng mọi việc
đã có vẻ đã trở lại đâu vào đấy rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.