GẶP LẠI - Trang 176

cực kì ngon miệng 6 cái càng cua to đùng mà một thủy thủ đã bóc vỏ cho
cô. Cô kèm thêm vào bữa ăn ngẫu hứng này 3 cốc tràn đầy rượu vang đỏ
cabernet sauvignon Nappa Vallee. Liếm ngón tay xong, cô bám vào cánh
tay Arthur vẻ hối lỗi.
- Tôi nghĩ là tôi vừa mới gây khó khăn cho bữa ăn của chúng ta mất rồi,- cô
nói - thêm một mẩu socola nữa chắc tôi chết!
- Tôi nghĩ là trước hết cô hơi chuếnh choáng say đó thôi!
- Không thể nào như vậy được, nước biển dâng lên hay là chính tôi đang
lắc lư đấy?
- Cả hai! Đi thôi, chúng ta đi xa hơn một chút để hít thở không khí trong
lành.
Anh kéo cô ra khỏi đám đông và giúp cô ngồi xuống một chiếc ghế băng
được rọi sáng bởi cây đèn đường cũ kĩ đơn độc.
Lauren đặt tay lên đầu gối Arthur , cô hít vào đầy phổi không khí mát lành
của buổi tối.
- Sáng nay, anh đến gặp tôi không chỉ để nói cảm ơn chứ?
- Tôi đến gặp cô bởi vì, dù tôi không thể giải thích điều đó cho cô được,
nhưng tôi cảm thấy nhớ cô.
- Không nên nói những điều như vậy.
- Tại sao? Những lời nói ấy khiến người ta sợ hãi?
- Bố tôi cũng đã từng nói với mẹ tôi những câu rất hay ho, khi ông muốn
quyến rũ mẹ tôi.
- Nhưng cô có phải là mẹ cô đâu.
- Không, tôi có một nghề, có công danh sự nghiệp, có mục đích để đạt đến,
và không có gì có thể tách tôi ra khỏi những thứ đó được, đó là tự do của
tôi.
- Tôi biết, chính vì vậy mà…
- Mà sao? - cô ngắt lời anh.
- Không sao cả, nhưng tôi nghĩ rằng không phải chỉ có cái đích mà chúng ta
đi tới mới đem lại cho cuộc sống một ý nghĩa nào đó, mà còn cả cái cách
chúng ta đi đến đích nữa.
- Mẹ anh nói với anh như thế à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.