GẶP LẠI - Trang 191

- Hôm nay em có một giấc mơ thật lạ lùng. Và từ khi tỉnh dậy; em cứ mơ
ước được trở lại đó mà không biết tại sao lại thế và phải làm cách nào để
thực hiện được nữa. Em muốn được gặp lại anh tại nơi mà anh đang đến
trong giấc ngủ.
Cô đặt một nụ hôn lên trán anh và cánh cửa phòng từ từ khép lại sau bước
chân cô.

16.

Ngày bừng dậy trên vịnh San Francisco. Fernstein đi vào bếp với Norma,

ông ngồi bên tủ bar, cầm ấm pha cà phê và rót ra hai tách.

- Hôm qua anh về muộn à? - Norma hỏi.
- Anh có việc bận.
- Nhưng anh rời bệnh viện trước em cơ mà ?
- Anh phải giải quyết vài việc trong thành phố.
Norma quay về phía ông, mắt đỏ mọng.
- Em cũng sợ chứ, nhưng anh không bao giờ thấy nỗi sợ của em, anh chỉ

nghĩ đến nỗi sợ của anh thôi, anh tưởng là em không sợ phát khiếp lên được
khi nghĩ đến việc phải sống không có anh sao ?

Vị giáo sư già rời ghế đứng dậy và ôm Norma.
- Anh xin lỗi, anh đã không nghĩ là chết lại khó khăn đến thế.
- Anh đã giáp mặt với cái chết cả đời rồi còn gì.
- Với cái chết của người khác thôi, không phải cái chết của mình.
Norma lấy tay ôm mặt người tình của mình, đặt môi lên má ông.
- Em chỉ xin anh hãy cố giành giật, cố kéo dài thêm mười tám tháng, một

năm, em chưa sẵn sàng.

- Chẳng giấu gì em, anh cũng vậy.
- Thế thì anh hãy chấp nhận điều trị đi.
Vị giáo sư già lại gần cửa sổ. Mặt trời hiện lên sau những quả đồi của

Tiburon. Ông hít thở thật sâu.

- Ngay khi Lauren được vào biên chế, anh sẽ xin thôi việc. Chúng ta sẽ

đi New York, anh có một người bạn cũ ở đó sẵn sàng nhận anh vào điều trị
ở chỗ ông ấy. Chúng ta sẽ thử xem.

- Thật chứ? - Norma hỏi, mắt nhoà lệ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.