GẶP LẠI - Trang 212

- Hoa trong nhà con, không phải mẹ mua cho con đâu.
Lauren nhìn mẹ, tò mò. Bà Kline cho tay vào túi áo rồi rút ra một tấm các
nhàu nát và đưa cho con gái.
Giữa những nếp giấy gấp, Lauren đọc được ba chữ ghi trên tấm các.
Cô mỉm cười và hôn mẹ rồi chạy đi.

*

Những tia sáng đầu tiên trong ngày rọi nhiều sắc màu xuống vịnh. Arthur

đã thức giấc. Anh đứng dậy và mạo hiểm đi ra hành lang. Anh bước từng
bước dài trên tấm vải trải sàn, nhảy từ ô đen sang ô trắng như trên một bàn
cờ kéo dài bất tận.
Nữ y tá trực tầng đi từ phòng trực ra gặp anh. Arthur cam đoan với cô là
mình khỏe mạnh. Cô đón nhận tin này với vẻ hài lòng và đưa anh trở về
phòng anh. Anh cần phải kiên nhẫn thêm nữa, đến cuối tuần anh sẽ được ra
viện.
Nữ y tá vừa biến đi, Arthur bèn lấy điện thoại và bấm một số.
Paul nhấc máy.
- Tớ có làm phiền cậu không?
- Hoàn toàn không - Paul nói dối - tớ còn chẳng buồn nhìn đồng hồ ấy chứ.
- Cậu có lý đấy!- Arthur sôi nổi nói - Tớ sẽ làm cho ngôi nhà ấy hồi sinh
lại, tớ sẽ quét vôi lại tường ngoài, sửa lại các cửa sổ, mài nhẵn và đánh
vecni lại toàn bộ sàn gỗ, ngay cả phần dưới mái hiên nữa; bọn mình sẽ thuê
ông thợ thủ công mà cậu nói với tớ cạo sạch lớp gạch lát sàn trong bếp, tớ
sẽ phục chế lại hết, tất cả sẽ như trước kia, thậm chí cái ghế xích đu cũng
được làm mới lại.
Paul vươn người. Mắt díp lại vì buồn ngủ, anh nhìn chiếc đồng hồ báo thức
trên chiếc bàn đầu giường.
- Cậu đang họp công trường đầu giờ vào lúc 5h45’ sáng đấy à?
- Tớ sẽ làm lại mái của nhà xe phía trên vườn, trồng lại vườn hoa hồng và
làm cho chỗ đó sống lại.
- Cậu sẽ làm tất cả những cái đó bây giờ , hay có thể đợi một tý nữa? - Paul
hỏi, mỗi lúc một bực bội hơn.
- Cậu cứ bắt đầu làm số liệu dự đoán ngay thứ hai đi - Arthur hào hứng nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.