GẶP LẠI - Trang 47

của ông.
Lauren mổ một mạch không nghỉ cho đến giờ thứ bảy. Khi cô muốn được
thay phiên, máy tính cho thấy việc cắt bỏ khối u đã thực hiện được bảy
mươi sáu phần trăm. Lalonde ngồi lại vào vị trí. Bằng một cái nháy mắt ra
hiệu, ông chúc mừng cô đồng nghiệp trẻ tuổi của mình về năng lực của cô.

*

- Tớ thả cậu xuống ở công ty rồi tớ vù về nhà – Paul bảo.

- Để tớ xuống ở Union Square, tớ phải đi mua một thứ.
- Tớ có thể biết tại sao cậu lại muốn mua dây dắt chó trong khi cậu chẳng
hề có chó không ?
- Để cho một người bạn gái !
- Nói cho tớ an tâm đi, cô ta ít ra cũng có một con chó chứ ?
- Bà ấy bảy mươi chín tuổi, nếu điều đó có thể làm cậu yên lòng.
- Chưa chắc. – Paul thở dài và đỗ xe sát vỉa hè trước cửa hàng lớn Macy’s.
- Bọn mình gặp nhau ở đâu để ăn tối ? – Arthur xuống xe và hỏi.
- Ở Cliff House, vào lúc tám giờ tối, và cố gắng lên một tí, không thể nói
rằng lần trước cậu nổi bật lên vì vẻ lịch thiệp được. Cậu có cơ hội thứ hai
để gây một ấn tượng tốt, cố đừng làm lỡ dịp !
Arthur nhìn chiếc xe mui trần đi xa dần, anh đưa mắt lướt qua quầy kính và
bước vào cửa hàng qua cánh cửa quay.

*

Bác sĩ gây mê nhận thấy sự chuyển hướng của đồ thị hiện ra trên máy.

Ông lập tức kiểm tra độ bão hoà của máu. Sự thay đổi vừa hiện ra trên nét
mặt của bác sĩ đã khiến kíp mổ phải lưu tâm. Trực giác của ông vừa nhắc
ông phải cảnh giác.
- Có chỗ nào chảy máu không ? – ông hỏi.
- Hiện tại thì chưa thấy báo hiệu gì trên màn hình cả - Fernstein nghiêng
người nhìn vào máy của bác sĩ Peterson và nói.
- Có cái gì đó không ổn ! – bác sĩ gây mê khẳng định.
- Tôi sẽ làm lại siêu âm – bác sĩ phụ trách soi chụp hình nói.
Không khí bình tĩnh đang ngự trị trong phòng mổ vụt biến mất.
- Cô bé đang xỉu đi ! – Bác sĩ Cobbler nói cụt lủn và tăng lưu lượng oxy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.