GẶP LẠI - Trang 91

làm tất cả những gì có thể để giữ Paul lại, nhưng chị không có sức mạnh
thể chất cần thiết để ngăn anh ta đi vào hành lang.
- Lần này các người đã đi quá xa, cả hai người, Cybile, gọi cảnh sát ngay !
Tôi sẽ đâm đơn kiện.
Brisson khoái trá, nữ y tá tiến lại gần, rút tay ra khỏi túi áo và nhét một cái
gì đó vào tay Lauren. Cô bác sĩ trẻ nhận biết được ngay tức khắc vật này và
hiểu ý định của nữ y tá. Cô cảm ơn nữ y tá bằng ánh mắt đồng loã, và
không chút do dự, cô cắm kim tiêm vào gáy Brisson và ấn bơm tiêm.
Gã bác sĩ nhìn cô, sững sờ, anh ta lùi lại, định rút mũi tiêm ra khỏi gáy,
nhưng đã quá muộn và sàn nhà đã hụt hẫng dưới chân anh ta. Lauren bước
tới một bước để giữ cho anh ta khỏi ngã.
- Valium và Hypnovel ! Anh ta sẽ du hành một chuyến rất dài – Cybile
nhũn nhặn thông báo.
Được Paul giúp đỡ, Lauren đặt Brisson nằm xuống đất.

Không phải là một cái đèn nêông mắc trên trần nhà nữa, mà là một cái

máy bay lắp trong vòng quay. Tại sao bố không muốn mình trèo vào
khoang ? Ở trong quầy bán vé, người điều khiền vòng quay đã rung
chuông, một lượt quay sắp bắt đầu. Tất cả trẻ con đều được chơi còn mình
thì phải ở lại đây, chơi trên bãi cát. Bởi vì một đống cát chẳng mất tí tiền
nào. Một lượt quay giá ba mươi xu, nhiều tiền đấy, giá tiền phải trả để đi
đến tận những ngôi nhà là bao nhiêu ?

Lauren nhét xuống dưới đầu Brisson một cái chăn gập lại mà Cybile đã

đưa cho cô.

Cô ta đẹp thật, người đàn bà trước mặt mình, với cái túm tóc đuôi ngựa,

hai gò má và cặp mắt long lanh của cô ta. Cô ta chẳng nhìn đến mình mấy.
Thèm muốn không phải là một tội ác. Mình muốn cô ta lên máy bay với
mình. Mình sẽ để bố mẹ mình ở lại với cái sự tầm thường khiến họ yên lòng
ấy. Mình ghét những kẻ xung quanh mình, những kẻ chẳng có chuyện gì
cũng cười, động một tí là rửng mỡ. Tối quá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.