GẶP NHAU NƠI THIÊN ĐƯỜNG - Trang 146

Nhưng chỉ cần có Triệt Dã ở bên, thì cho dù phải đi đâu tôi cũng

không sợ.

Sau khi đi được một đoạn đường, lớp sương mù bắt đầu tan dần, cảnh

vật xung quanh dần hiện rõ. Tôi nhìn thấy phía trước có hai trạm xe buýt.

Còn tôi và Triệt Dã đang đứng bên lề trái của một con đường.

“Triệt Dã, nơi này là...” Tôi nghi ngờ hỏi.

“Nếu ở đây có trạm xe buýt, thì chúng ta có thể xem bản đồ các tuyến

đường của xe buýt, sau đó thì chỉ cần lên xe là có thế đến các địa điểm cần
đến rồi.” Sau khi giải thích xong, Triệt Dã lại bắt đầu cười tôi. “Trí tuệ của
ai đó quả thực khiến cho người ta thất vọng quá chừng, chẳng trách toàn
phải đi trong lớp sương mù dày đặc bao phủ xung quanh.”

Chụt! Trên trán tôi được đánh dấu bởi ký hiệu của “ai đó”.

Này, này, này...

Nguvên Triệt Dã, sao cậu không trực tiếp nói tên mình ra luôn đi?

Mình thừa biết là cậu đang nói mình còn gì.

Triệt Dã không thèm quan tâm đến sự bất mãn của tôi, làm như không

có chuvện gì xảy ra, kéo tôi đến phía bên trái của trạm xe buýt, vừa nghiên
cứu bản đồ các tuyến đường của xe buýt vừa nói: “Chúng ta sẽ ngồi tuyến
xe tham quan không gian số 1 để đến thảo nguyên đom đóm.”

Tham quan không gian?

Quả thực là một cái tên rất kỳ lạ.

“Đến lúc đó, mình sẽ để cho đom đóm nhả ra thật nhiều chữ!” Nghĩ

đến con đom đóm thần kỳ đó, đột nhiên tôi cảm thấy rất vui. “Còn cả cánh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.