GẶP NHAU NƠI THIÊN ĐƯỜNG - Trang 149

“Ngốc ạ, không nhầm đâu.”

Kỳ lạ, giọng nói của Triệt Dã bỗng trở nên nặng nề khiến tôi không tài

nào hiểu nổi trong giọng nói của cậu đang ẩn chứa điều gì.

Thấy không có ai lên xe, tuyến xe tham quan không gian số 1 từ từ

chuyển bánh. Tôi nhìn Triệt Dã với vẻ nghi hoặc, trong lòng tôi vẫn đang tơ
tưởng đến những chữ Hán lập thể biết bay và con diều có thể phát sáng.

Triệt Dã sao vậy, có phải cậu ấy đang có tâm sự không?

Sau khi xe buýt rời đi, tôi bỗng phát hiện tại bến xe buýt vắng vẻ đối

diện không biết từ lúc nào có thêm một người nữa, đó là...

Hứa Dực!

Khuôn mặt điển trai, nụ cười sáng ngời chói lòa giống như nụ cười của

Triệt Dã...

Không sai, đúng là cậu ấy!

Hứa Dực vội vàng băng qua đường, đến trước mặt tôi, nhìn cậu ấy có

vẻ rất kích động, trong ánh mắt của cậu ấy dường như chỉ có sự tồn tại của
tôi, không có bất kỳ một ai khác.

“Hy Nhã, đúng là cậu đang ở đây! Đúng là cậu đang ở đây!” Nói

xong, cậu ấy như muốn xác định sự tồn tại của tôi nên đã ôm tôi thật chăt.

Tôi ngẩn người!

Sao Hứa Dực lại có thể ở đây?

Vừa rồi khi tôi và Triệt Dã tới đây, đâu có nhìn thấy cậu ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.