GẶP NHAU NƠI THIÊN ĐƯỜNG - Trang 254

“Mọi lần, hoa anh đào rụng rất nhanh, lần nào cũng chỉ còn lại một

cành cuối cùng này thôi, nó chưa rụng để đợi những cành khác nở tiếp. Giờ
cành cuối cùng này đã bị ngắt rồi, có lẽ những cành đào kia sẽ chẳng nở
hoa nữa đâu.”

Cái... cái gì?!

Ngắt cành đào này rồi thì cả vườn anh đào kia sẽ không nở hoa nữa ư?

Vậy thì cái thế giới phân hoa trắng hồng đẹp đẽ ấy từ nay về sau sẽ không
xuất hiện nữa sao?

Thế sao còn bắt tôi đi hái làm gì chứ?

Rốt cuộc cậu ta đang nghĩ gì vậy?

“Thấy tôi quá đáng lắm phải không?” Cậu ta quay lại, cười rạng rỡ

khiến cho cành anh đào trong tay cậu ta trông càng tươi tắn hơn.

“Đúng vậy”, tôi thành thật trả lời.

“Để cả vườn anh đào có thể tiếp tục nở hoa, mà coi nhẹ việc cành cây

bé nhỏ này phải chờ đợi vất vả khổ cực sao?” Nụ cười của cậu thật nhẹ
nhàng, giống bông tuyết trắng vụt bay qua. “Mỗi lần chờ đợi, tôi đều lo
không biết những cành đào kia có nở hoa nữa hay không. Cành anh đào
cuối cùng cứ phải chờ đợi một mình như thế, thật cô đơn biết bao. Có lẽ
cậu không hiểu nỗi lòng ấy đâu, nhưng tôi có thể hiểu. Vì khi chờ đợi, tôi
luôn lo lắng liệu cô ấy có xuất hiện không, tôi chỉ biết tự đánh lừa bản thân
rằng, chờ đợi như vậy không hề buồn bã, không hề cô đơn. Liệu cậu có thể
hiểu được thứ cảm xúc này không?”

Tôi không trả lời, nhưng trong lòng đã thầm nghĩ thế.

Sao tôi lại không hiểu chứ? Tôi cũng đang phải đi khắp nơi để tìm một

người, cũng lo lắng biết bao, không biết lúc nào mới tìm được cậu ấy, mới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.