GHỀNH ĐÁ CHEO LEO - Trang 10

Thanh Hiền

Ghềnh đá cheo leo

Tủ sách Tuổi Hoa ( Hoa Xanh)

Chương 3

Sự sống đã thắng trận nơi đây. Chỉ trong một vài tuần lễ, như một thân cây
đang khô héo dần mòn trên mảnh đất khô cằn của thị xã và được đem đi
trồng miền đất phì nhiêu, thân cây ấy bắt đầu tươi dậy và hứa hẹn mùa nở
hoa xinh thắm trong những ngày tháng tới : bé Hùng đã thực sự tái sinh.
Nhựa sống đang lưu thông như khởi đầu một công việc huyền diệu. Người
ta nhìn thấy nhựa sống ấy chuyển vận dưới làn da mát lịm, tươi hồng. Cặp
môi bớt đi mầu nhợt nhạt và đôi mắt ánh chiếu lên ánh sáng vươn dậy của
tuổi thơ. Và chính Ngọc Hạnh, nàng cũng đang tái sinh. Nàng viết thư về
cho chồng :
Anh thân yêu,
… Anh có thể ngờ rằng em chẳng còn là một người mẹ hạnh phúc sao ?
Hình như bầu trời đang trao trả hạnh phúc cho em và trao trả luôn cả hai
đứa con đã chết của chúng mình. Chúng sống lại trong bé Hùng và mỗi lần
ôm ấp bé Hùng, em như cảm thấy em đang ôm cả ba đứa trong lòng em…

Nhận được thư của vợ, người chồng vui sướng, và chỉ một vài ngày sau đó,
chàng rời Huế vào Đà Nẵng thăm vợ con. Chàng ở lại Thanh Hải gần một
tuần lễ và chỉ trong mấy ngày đó cũng đủ thời gian để chàng làm quen với
khung cảnh của những người thân yêu nhất cuộc đời đang sống. Gia đình
đoàn tụ. Chân trời hạnh phúc bừng sáng. Chàng theo chân hai mẹ con bước
trên khắp vùng bãi biển. Chàng chăm chú mỉm cười nhìn hai người đang
vui sống.
Mới trong vòng vài tháng, bé Hùng đã tìm lại và gặp gỡ sức sống tràn trề :
thiên nhiên đã hoàn thành tác phẩm sự sống. Vào đầu tháng mười, Ngọc
Hạnh đã viết thư về Huế :
Nó không còn là đứa trẻ nữa, nó là thằng giặc. Đâu đâu người ta cũng
trông thấy nó, cũng nghe tiếng nó reo hò. Nó là hiện thân của niềm vui, của
ồn ào, của chuyển động trong làng. Bây giờ nó không đi nữa, cũng chẳng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.