GHỀNH ĐÁ CHEO LEO - Trang 11

chạy nữa, nhưng nó bay. Nó không ăn nữa, nhưng nó nghiến ngấu. Người
ta nhận thấy trong thân hình nó, cả đến mái tóc nó đang chứa đựng một
sức sống sôi bỏng, vùng dậy. Anh hãy mau mau gửi quần áo thêm cho nó,
rách tươm hết cả rồi. Anh có tin thế không ? Chỉ còn có vùng trời biển cả
là thành công lắng dịu nó, cản ngăn nó. Thực sự biển cả đã ru nó vào cơn
mê quay cuồng. Khi biển cả rút xuống, mặt nó buồn nản. Lúc nước dâng
lên, nó vỗ tay reo hò. Nó yêu thích biển cả như nó đã hiểu được chính biển
cả đã cứu vãn mạng sống nó. Cho tới lúc này chẳng còn gì hấp dẫn nó cả.
Anh có biết được nó mộng ước gì không ? Đất liền không còn cung ứng đủ
sức sống cho nó nữa. Phiêu du trên biển cả, chính là tham vọng của nó đấy,
anh ạ. Anh có biết không, sáng nay nó báo tin cho em là bác Trọng đồng ý
cho nó đi theo xuống thuyền ra biển đánh cá ! Em không ưng thuận. Em chỉ
bằng lòng cho nó đặt chân xuống thuyền lúc đã cập bến và buộc dây.
Vào phút giây viết thư cho anh này, nó đang ngủ. Rất tiếc anh không có ở
đây để nhìn ngắm nó đẹp dường nào. Má nó ửng hồng như trái đào tơ mịn,
thật tươi thắm, thật an bình. Và anh có thể tưởng tượng rằng, lúc thức dậy,
nó chính là một sức sống bão tố nổi dậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.