GHỀNH V - Trang 16

CỨU RỖI

6

N

ghe lời bà chị, Mai làm hoả táng cho mẹ. Ngày đưa tro lên chùa cầu

siêu, Mai khóc, mắt sưng húp gần như không nhìn thấy gì. Chẳng một ai
thân thích, chỉ có bà chị đưa Mai đi. Khách bao Mai nhắn với bà chị ông
gởi lời chia buồn. Dĩ nhiên, một bố già có danh giá chẳng bao giờ lộ diện
với gái bao. Khi thèm, bố già điện thoại cho bà chị, rồi bà chị dẫn Mai đến
giao hàng, mở khoá một căn phòng sang trọng trong khách sạn 5 sao, gọi
rượu và thức ăn và bảo "xong việc gọi chị đến đón nghe!".

Hành nghề này từ khi mẹ đau nặng cách đây dăm năm, Mai qua tay hàng

chục bố già. Họ hợp đồng với bà chị cứ ba tháng một, Mai nhận số phần
trăm thù lao nghiệp vụ. Phần còn lại, bà chị gọi là phí quản lý, gồm chi trả
một căn hộ cho Mai, và học phí tùy theo đòi hỏi của khách bao. Có bố già
thích nghe ngâm thơ. Có bố già thích nghe đàn thập lục, chẳng hạn. Mỗi
lần có nhu cầu đặc biệt, bà chị tìm người dậy Mai học cho đến khi tạm gọi
là đáp ứng được yêu cầu.

Mai trước nay giấu mẹ, nói là mình làm thư ký trong một công ty doanh

nghiệp. Bà vốn là giáo viên, chồng chết trận trong chiến tranh Kampuchia
khi Mai mới được hai tuổi. Mẹ góa con côi, bà ở vậy nuôi con mười năm
thì gặp lại một người bạn đồng ngũ của chồng. Chính ông này xưa đến báo
hung tín về chồng bà, sau đó biệt tăm. Ông kể ông về Hải Phòng, lấy vợ, và
vợ ông qua đời sau một cơn bạo bệnh. Nay, ông đã xin ra khỏi biên chế cán
bộ, vào Thành Phố này để, như ông nói, làm lại cuộc đời. Ông rất quí Mai,
xin phép đưa Mai thỉnh thoảng đi chơi ngày Chủ Nhật. Mẹ hiếm thời giờ,
cuối tuần lo giặt rũ lau chùi nên chẳng thể đưa Mai đi đâu. Đi với ông, lần
đầu Mai thấy một đàn khỉ trong Sở Thú, lắng tai rồi hỏi sao khỉ không nói
tiếng người mình. Ông cười, bảo có đấy chứ. Tay chỉ ba con khỉ ngồi thu lu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.