GHÉT, THÂN, THƯƠNG, YÊU, CƯỚI - Trang 147

Bà nói, “Chúng tôi chỉ muốn hỏa táng.”
Anh gật đầu. “Vâng. Hỏa táng sẽ được làm sau đó.”
“Không. Chồng tôi phải được hỏa táng ngay lập tức. Đó là điều ông ấy

muốn. Tôi cứ nghĩ tôi đã có thể mang tro của chồng về.”

“Ôi, chúng cháu không hề nhận được chỉ thị như thế,” Bruce nói chắc.

“Chúng cháu lại chuẩn bị xác cho lễ viếng. Thầy trông rất đẹp, thực vậy.
Cháu nghĩ cô sẽ hài lòng.”

Bà đứng chằm chằm nhìn anh.
“Cô không muốn ngồi xuống sao?” anh nói. “Chắc cô dự tính tổ chức lễ

viếng chứ ạ? Một kiểu lễ nào đó? Sẽ có rất nhiều người muốn bày tỏ lòng
thành kính tới thầy Spiers đấy ạ. Cô biết đấy, ở đây chúng cháu thực hiện
nhiều kiểu lễ khác, không theo tôn giáo nào. Chỉ có ai đó đọc điếu văn,
thay vì một nhà thuyết pháp. Mà kể cả khi cô không muốn nghi thức cầu kỳ
như thế thì cô có thể chỉ để mọi người đứng dậy nói lên những tâm tư của
họ. Cô muốn nắp quan tài mở hay đóng thì tùy. Nhưng quanh đây có vẻ
như mọi người thường muốn để mở nắp. Nếu cô chọn hỏa táng thì không
dùng cùng loại quan tài, tất nhiên rồi. Chúng cháu có quan tài trông rất đẹp
mà giá thì chỉ bằng một phần nhỏ loại không hỏa táng.”

Đứng nhìn chằm chằm.
Sự thực là mọi chuyện đã chuẩn bị xong, và chẳng có chỉ thị nào là

không được làm thế cả. Việc này, cũng như mọi việc khác, đều phải trả tiền.
Chưa tính đến vật liệu.

“Cháu chỉ đang nói về những chuyện mà chắc cô sẽ muốn làm khi cô có

thời gian ngồi xuống xem xét thôi ạ. Ở đây nhiệm vụ của chúng cháu là làm
theo mong muốn của cô…”

Có lẽ nói thế là quá lời.
“Nhưng chúng cháu đã tiến hành làm theo cách kia bởi vì không có chỉ

thị nào ngược lại.”

Một chiếc ô tô đỗ lại bên ngoài, cửa xe đóng lại, và Ed Shore bước vào

phòng đợi. Bruce cảm thấy như trút được một gánh nặng to lớn. Vẫn còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.