GHÉT, THÂN, THƯƠNG, YÊU, CƯỚI - Trang 156

đôi lời tri ân. Có lẽ là sáu hay bảy người, rồi tôi kết thúc bằng vài lời. ‘Lời
ca tụng,’ tôi nghĩ từ này mới đúng, nhưng tôi thích từ ‘tri ân’ hơn…”

“Lewis không thích làm gì cả.”
“Và chúng tôi có thể để bà tham dự vào bất kỳ bước nào tùy bà chọn…”
“Paul. Hãy nghe tôi. Hãy nghe tôi nào.”
“Tất nhiên. Tôi đang nghe đây.”
“Nếu ông tiếp tục làm chuyện này, tôi sẽ tham gia?”
“Vâng. Thế thì tốt.”
“Khi Lewis chết, anh ấy để lại một… anh ấy để lại một bài thơ, đúng

vậy. Nếu ông tiếp tục làm chuyện này, tôi sẽ đọc bài thơ đó.”

“Tức là thế nào?”
“Tôi muốn nói là tôi sẽ đọc ở đó, đọc to thành lời. Tôi sẽ đọc một đoạn

cho ông nghe bây giờ.”

“Được thôi. Bà đọc đi.”
“Huron tọa Thụ giáo đền
Gà mờ Tối dạ thấy bèn vào nghe
Nghe quân Nhiễu sự o oe.”
“Nghe đúng giọng Lewis rồi.”
“Vua quân Nhiễu sự ai dè thanh tao,
Răng nhe cười rạng như sao…”
“Nina. Được rồi. Được rồi. Tôi hiểu ý bà rồi. Thế đây là điều bà muốn

phải không? Hội phụ huynh và giáo viên trường Harper Valley

[14]

phải

không?”

“Vẫn còn nữa.”
“Hẳn là còn nữa rồi. Tôi nghĩ bà đang rất bực mình, Nina ạ. Tôi không

nghĩ bà sẽ cư xử như thế này, nếu bà không bực mình đến thế. Và khi nào
bà cảm thấy dễ chịu hơn, bà sẽ hối tiếc chuyện này đấy.”

“Không.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.