GHÉT, THÂN, THƯƠNG, YÊU, CƯỚI - Trang 181

Khi bát đĩa đã rửa xong, chúng tôi vào phòng khách và đề nghị chơi ghép

chữ với hai thằng bé để Sunny và Johnston có thể đi dạo. Chỉ một ván - rồi
sau đó là đến lúc đi ngủ. Nhưng hai đứa thuyết phục chúng tôi chơi thêm
ván nữa, và khi cha mẹ mấy đứa trở về chúng tôi vẫn còn đang chơi.

“Bố đã dặn các con thế nào?” Johnston hỏi.
“Vẫn là ván đó mà,” Gregory nói. “Bố nói chúng con có thể chơi hết một

ván, thì giờ vẫn đang là ván đó mà.”

“Hẳn rồi,” Sunny nói.
Cô kể tối đó thật dễ chịu, cô với Johnston đang được nuông quá thành hư

rồi, có đến hai người trông trẻ tại gia.

“Thực ra tối qua chúng tôi đã đi xem phim đấy chứ, Mike ở nhà với bọn

trẻ. Một bộ phim cũ. Cây cầu qua sông Kwai.”

“Trên,” Johnston nói. “Trên sông Kwai.”
Mike nói, “Dù sao thì tôi cũng đã xem phim ấy rồi. Nhiều năm trước.”
“Phim khá hay,” Sunny nói. “Chỉ có điều tôi không đồng ý với cái kết.

Tôi nghĩ kết cục như thế là hỏng. Anh biết khi Alec Guinness nhìn thấy sợi
dây thép trong nước vào buổi sáng, và nhận ra ai đó sẽ phá nổ cầu chứ? Và
anh ta phát điên lên, rồi câu chuyện trở nên quá rắc rối và ai cũng phải bị
giết và đủ thứ? Hừm, tôi nghĩ anh ta đáng ra chỉ nên nhìn thấy dây thép và
biết chuyện gì sắp xảy ra và ngồi trên cầu để mình nổ tung cùng với nó. Tôi
nghĩ đó mới đúng là điều nhân vật của anh ta làm, và như thế sẽ hiệu quả
hơn về mặt kịch tính.”

“Không, sẽ chẳng hiệu quả hơn đâu,” Johnston nói, với giọng của người

trước đó đã trải qua cuộc cãi cọ này. “Thế thì hồi hộp ở chỗ nào?”

“Tôi đồng ý với Sunny,” tôi nói. “Tôi nhớ mình cũng từng nghĩ kết cục

đó quá rắc rối.”

“Thế còn Mike?” Johnston hỏi.
“Tôi thấy phim khá hay,” Mike đáp. “Khá hay theo kiểu của nó.”
“Đàn ông chống lại đàn bà,” Johnston nói. “Đàn ông thắng.”
Rồi anh bảo mấy cậu con trai xếp hộp ghép chữ lại và chúng vâng lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.