GHÉT, THÂN, THƯƠNG, YÊU, CƯỚI - Trang 35

“Rồi chúng mình xem ông bô nhà cậu viết lại thế nào. Cứ chờ đấy,”

Edith nói.

Mãi chẳng có thư hồi âm. Rồi khi có, thì hai đứa lại thất vọng. Chúng lại

đem hơ trên hơi nước nóng để mở thư ở nhà Edith, nhưng chẳng thấy có
dòng nào cho Johanna hết.

Sabitha con yêu,
Giáng sinh năm nay đến đúng lúc bố hơi kẹt, rất tiếc bố không có gì hơn

để gửi cho con ngoài tờ hai đô la. Nhưng bố mong con khỏe mạnh và có
một lễ Giáng sinh vui vẻ và chăm học. Riêng bố thì không được khỏe lắm,
bị viêm phế quản, hình như cứ đến mùa đông là bố lại bị, nhưng đây là lần
đầu tiên bố bị nó quật phải nằm dưỡng bệnh ngay trước lễ Giáng sinh.
Chắc con cũng thấy trên địa chỉ gửi thư, bố đã chuyển đến nơi ở mới. Căn
hộ trước ở một nơi rất ồn ào và có quá nhiều người ghé lại đòi tụ tập ăn
uống. Bố đang ở một ký túc xá, cũng thấy hợp vì không phải đi chợ nấu
nướng, là những việc bố không bao giờ rành.

Chúc lễ Giáng sinh vui vẻ và yêu con, Bố.
“Johanna tội nghiệp,” Edith nói. “Trái tim mụ sẽ tan nát mất.”
Sabitha nói, “Ai hơi đâu mà lo.”
“Trừ chúng ta,” Edith nói.
“Gì cơ?”
“Viết trả lời mụ.”
Chúng sẽ phải đánh máy lá thư, vì Johanna sẽ nhận ra chữ viết không

phải của bố Sabitha. Nhưng đánh máy có khó gì. Trong nhà Edith có một
máy đánh chữ, trên một cái bàn chân xếp ở phòng khách. Trước đây khi
còn chưa lấy chồng mẹ Edith có làm cho một văn phòng, và thỉnh thoảng
bác ta vẫn kiếm thêm bằng việc soạn những thư từ người ta cần trình bày
trang trọng. Bác đã dạy Edith những thao tác đánh máy cơ bản với hy vọng
một ngày nào đó Edith cũng sẽ kiếm được việc làm ở một văn phòng.

“Johanna thân,” Sabitha nói, “Tôi xin lỗi không thể yêu em được vì em

bị những nốt xấu xí đầy khắp mặt.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.