GHÉT, THÂN, THƯƠNG, YÊU, CƯỚI - Trang 56

Trước đây gã đã từng nói câu đó, nhưng lần này mới thực sự đúng. Mùa
đông không quá khắc nghiệt, mùi những cánh rừng thông và táo chín.
Chúng ta chỉ cần có thế để xây dựng một gia đình.

Gã có lòng tự trọng, cô nghĩ. Đó là điều đáng ghi nhận. Có lẽ tốt hơn hết

là không bao giờ nhắc lại những lá thư trong đó gã đã trải lòng với cô.
Trước khi rời nhà, cô đã hủy hết thư từ. Đúng ra, cô đã hủy ngay từng bức
thư sau khi đọc đủ kỹ để nhớ thuộc lòng được, và đối với cô chuyện đó
không mất nhiều thời gian. Một trong những lý do làm thế là cô không bao
giờ muốn những lá thư đó rơi vào tay bé Sabitha và con bạn gian giảo của
nó. Nhất là đoạn trong bức thư sau cùng, về chiếc váy ngủ và trên giường.
Không phải là những chuyện đó không thể xảy ra, nhưng người ta sẽ nghĩ
viết ra trên giấy trắng mực đen thì dung tục, hoặc sến sẩm, hay dễ làm mồi
cho những lời châm chọc đàm tiếu. Cô không nghĩ họ sẽ gặp bé Sabitha
thường xuyên. Nhưng cô sẽ không bao giờ ngăn cản, nếu gã muốn gặp con
bé nhiều.

Cảm giác choáng ngợp về trách nhiệm và tình cảm này không hẳn là một

trải nghiệm hoàn toàn mới mẻ với Johanna. Cô đã trải qua cảm giác tương
tự với bà Willets - một con người cũng dễ nhìn, đồng bóng, luôn cần được
chăm sóc và quản lý. Hóa ra Ken Boudreau lại nặng về những điểm như thế
hơn cô hình dung lúc ban đầu, cộng thêm những điểm khác biệt cần phải
lường trước được vì gã là đàn ông, nhưng không có điểm nào ở con người
gã mà cô không thể xử lý được.

Sau bà Willets, trái tim cô đã khô cằn, và cô tưởng rằng mình sẽ như thế

suốt đời. Giờ đây, thật là một sự xáo trộn ấm áp, một tình yêu bận bịu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.