GHÉT, THÂN, THƯƠNG, YÊU, CƯỚI - Trang 70

không làm thế được. Biết rồi, biết rồi, nhưng cháu cần gặp em cháu. Bây
giờ thì không gặp được vì không phải giờ nghỉ của nó. Cháu biết mà, thế
cháu mới phải vào bằng thang thoát hiểm vì cháu chỉ cần mấy mấy thứ thôi.
Cháu không muốn nói chuyện với nó, cũng không muốn làm mất thì giờ
của nó, cháu chỉ muốn lấy mấy thứ thôi. Thế không được. Được chứ.
Không thể được. Rồi cháu bắt đầu gọi to Lois. Lois. Với đủ các thứ máy
móc đang chạy, ở trong chỗ đó phải nóng tới sáu chục độ C, ai cũng mồ hôi
mồ kê mướt mát, bận rộn việc nọ việc kia. Nhưng cháu kệ. Cứ Lois, Lois
chẳng cần biết nó ở đâu hay có nghe thấy không. Nhưng rồi nó chạy ào ra,
vì vừa nhìn thấy cháu là nó… Chết cha. Chết cha, nó nói, em đi mà quên
mất. Nó quên mang giày trả cháu. Tối qua cháu đã gọi điện nhắc nó, thế mà
đến lúc đó nó lại cứ, ối, chết cha, nó quên. Đúng ra cháu có thể tẩn cho nó
một trận. Giờ cô đi ra ngay, lão kia nói. Đi xuống đường cầu thang và ra
khỏi cửa. Không được dùng thang thoát hiểm vì như thế là phạm luật. Tổ
sư nhà lão.”

Neal vừa cười ngặt nghẽo vừa lắc đầu.
“Thế nó quên thật à? Không mang giày đến cho cháu?”
“Quên ở nhà cô June chú Matt?”
“Thật là bi kịch.”
Jinny nói, “Giờ mình chạy xe cho có gió chút được chưa nhỉ? Quạt tay

mãi cũng chả ăn thua.”

“Được ngay,” Neal nói. Gã lùi xe và quay đầu, một lần nữa lại chạy qua

cổng trước quen thuộc của bệnh viện, cũng vẫn thấy những người đang
đứng hút thuốc, có cả những khuôn mặt họ đã gặp khi tới lẫn những kẻ mới
nhập bọn, trông thật ảm đạm trong đồng phục bệnh viện và chai truyền
dịch.

“Helen phải chỉ cho chúng ta chỗ cần đến thôi.” Gã gọi với xuống ghế

sau, “Helen?”

“Gì cơ?”
“Từ đây chúng ta rẽ ngả nào thì tới nhà họ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.