GHÉT, THÂN, THƯƠNG, YÊU, CƯỚI - Trang 77

“Thật tình tôi muốn làm một chai Blue,” Neal nói. Gã quay lại nhìn

Jinny với nụ cười nặng nề. Cô thấy gã có vẻ vừa buồn bã vừa tức giận. “Em
có chắc mình sẽ ổn không?” gã nói cho những người khác nghe thấy. “Chắc
hả? Anh đi và nhà một chút không sao chứ?”

“Em sẽ ổn thôi,” Jinny nói.
Gã khoác một tay lên vai Helen và tay kia lên vai June, vui vẻ cùng họ

tiến lại phía căn nhà di động. Matt nở nụ cười khó hiểu với Jinny rồi bước
theo ba người.

Lần này, khi ông ta gọi lũ chó đi theo thì Jinny nghe rõ được tên từng

con.

Goober. Sally. Pinto.
Chiếc xe đậu dưới một rặng liễu, toàn những cây to đã già nhưng lá quá

thưa nên không tròn bóng. Dù sao thì được yên tĩnh một mình cũng khiến
Jinny thấy nhẹ nhõm hẳn.

Sáng nay, khi đi trên đường cao tốc từ thị trấn nơi họ sống, họ đã dừng

lại ở một quầy ven đường mua vài trái táo đầu mùa. Jinny lấy ra một trái từ
chiếc túi để dưới chân cô và cắn một miếng nhỏ, chủ yếu để thử xem cô có
còn cảm nhận được mùi vị, và có đủ sức nuốt trôi miếng táo xuống dạ dày
mà không nôn ra không. Cô cần cái gì đó để chống lại cảm giác khi nghĩ
đến món bò xốt ớt và cái rốn lồi quá khổ của Matt.

Cũng ổn. Quả táo giòn và rôn rốt nhưng không quá chua, nếu cô cắn

từng miếng nhỏ và nhai cẩn thận, chắc cũng xoay xở hết được.

Cô từng chứng kiến Neal xử sự kiểu này - hay gần giống như thế này -

đã vài lần rồi. Với một thằng nhóc nào đó ở trường gã. Kiểu nhắc đến cái
tên ấy một cách suồng sã, thậm chí trịch thượng. Kiểu nhìn giả lả, kiểu cười
hì hì vẻ biết lỗi nhưng có nét bất cần.

Nhưng cô không bao giờ phải chứa chấp người ấy ở nhà mình, nên chẳng

bao giờ nảy sinh chuyện gì được. Hết giờ gặp gỡ thằng nhóc đó là ai về chỗ
nấy. Nên lần này chắc cũng qua đi thôi. Chẳng nên phiền lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.