GHÉT, THÂN, THƯƠNG, YÊU, CƯỚI - Trang 89

“Cậu chuẩn bị cho tôi xem con nhím đây,” cô nói.
“Không. Không phải. Thứ còn hiếm hơn nhím nhiều. Ít nhất là theo tôi

được biết.”

Đi được chừng nửa cây số nữa thì cậu ta tắt đèn.
“Cô thấy các vì sao không?” cậu ta nói. “Tôi đã nói mà. Sao trời?”
Cậu ta dừng xe. Thoạt tiên xung quanh cực kỳ tĩnh lặng. Rồi khối tĩnh

lắng đó bị xâm chiếm từ bốn phía bởi một âm thanh đều đều, có thể là tiếng
xe cộ từ xa, kèm thêm các tiếng động nhỏ chưa kịp nghe rõ thì đã tắt lịm,
có thể là âm thanh của các con vật ăn đêm hay chim chóc hay loài dơi.

“Nếu đến đây vào mùa xuân,” cậu ta nói, “sẽ không nghe thấy gì ngoài

tiếng ếch nhái. Tưởng như có thể điếc tai vì tiếng ếch.”

Cậu ta mở cửa bên phía ghế lái.
“Xuống xe đi bộ với tôi một đoạn đi.”
Cô làm theo. Cô đi theo vết một bên bánh xe, cậu ta theo vết bên kia.

Bầu trời phía trước dường như sáng hơn, và có một âm thanh khác xen vào
- nghe như tiếng đối thoại rầm rì và có nhịp điệu.

Bề mặt đường giờ đây toàn là gỗ, và không thấy hàng cây hai bên nữa.
“Cứ bước lên đi,” cậu ta nói. “Đi tiếp đi.”
Cậu ta lại gần bên và chạm và eo cô như thể đang dẫn đường cho cô. Rồi

cậu ta rút tay về, để mặc cô bước lên những tấm gỗ như trên boong một con
thuyền vậy. Như trên boong thuyền, vì sàn gỗ đang dập dềnh lên xuống.
Nhưng không phải theo nhịp sóng, mà theo nhịp bước chân, của hai người,
khiến các tấm gỗ dưới chân họ hơi sụt xuống rồi lại trồi lên.

“Giờ cô biết mình đang ở đâu không?” cậu ta hỏi.
“Trên một bến tàu à?” cô nói.
“Trên một chiếc cầu. Cầu phao.”
Giờ thì cô đã nhìn ra - các tấm gỗ trải đường chỉ cách mặt nước phẳng

lặng chừng mươi phân. Cậu ta kéo cô đến sát bên và họ cùng nhìn xuống.
Những vì sao như đang lướt lên mặt nước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.