GHI ĐƠ MÔPATXĂNG - Trang 42

Lời anh ta vang lên uy nghiêm, có sức trấn an và mọi người thảy đều

đồng tình với anh ta, hài lòng vì đã có thể chuyển sang những đề tài khác,
và câu chuyện trở nên tản mát.

Chỉ riêng Serbakov là tức sôi lên. Câu nói chen ngang của Phalêev đã

làm hỏng hết cả. Một gã ba hoa lắm lời đầy tự tin, thêm nữa lại biết cách
gây áp lực với mọi người bằng một giọng quyết đoán, bằng những lời bóng
gió nhiều ngụ ý, dường như muốn nói rằng đằng sau lời lẽ của anh ta còn ẩn
chứa điều gì khác nữa, những suy đoán của ai đó, mà có thể là cả những sự
kiện nào đó nữa. Serbakov nghiêng đầu sang phía Treliukin. Ông ta khẽ hỏi:

- Ai vậy?

- Giáo sư Phalêev.

- Tôi có nghe nói đến.

- Bác nghe nói sao?

- Một nhà nghiên cứu nghệ thuật có tiếng.

Phalêev ngồi chênh chếch trước mặt họ và đang ăn món cá hồi. Đôi môi

ướt nhẫy của anh ta cũng đỏ sậm hệt màu thịt cá hồi và điều đó khiến
Serbakov thấy khó coi. Trên cặp môi là một bộ ria đen trĩu xuống đang
động đậy. Phalêev mới để ria cách đây không lâu cho giống một tay Ka-dắc,
bởi có một dạo anh ta rất hay nhắc đến nguồn gốc dân Ka-dắc của mình.

Serbakov không tin lời anh ta nói, có lẽ là vì Malinin không thể chịu nổi

Phalêev và chắc không đời nào thổ lộ với anh ta… “Thanh lọc”, “tẩy rửa” –
cả những tiếng ấy, cả cái cách mà Phalêev phát âm những từ ấy giờ đây
khiến Serbakov thấy khó chịu, và vì Serbakov không thể để lộ ra cho
Phalêev thấy thái độ đó, bởi cũng như những người khác, anh sợ y, nên anh
càng sôi tiết hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.