GHI ĐƠ MÔPATXĂNG - Trang 45

- Từ hồi sinh viên. Ở cùng một phòng.

- Thế thì bác kể cho nghe đi. Tôi giới thiệu bác ngay đây.

Serbakov vớ lấy con dao ăn định gõ vào đĩa, nhưng Treliukin hốt hoảng

giữ tay anh lại.

- Thôi đừng. Làm phiền họ làm gì!

Serbakov chực cãi lại, anh muốn Treliukin nói, nhưng Phalêev đã cướp

lời, bắt đầu nói về tuổi trẻ của Malinin, về chuyện những tác phẩm viên
mãn nhất của ông đều là vào những năm 30 – những tìm tòi về hình thức,
thể nghiệm, chủ nghĩa hiện đại, - ấy thế mà người ta đã không để cho ông
phát triển lên, người ta la ó, nhảy xổ vào mà công kích, cấm đoán, buộc ông
phải bỏ đi tìm những con đường khác…

- Và tất cả những cái đó đã phải trả một giá đắt! Giá như được tự do phát

triển, tự mình vượt qua những cái rườm rà, non nớt của mình… - Phalêev
nói, không nhìn ai, nhưng mắt vẫn theo dõi để mọi người lắng nghe anh ta. -
Tôi cho rằng, - anh ta ngừng lại một chút, những cuộc tranh cãi với người
khác sẽ sinh ra tài hùng biện, những cuộc tranh cãi với chính mình sẽ sinh
ra thi ca!

- Chính thế! – Aleska kêu lên – Tuyệt vời!

- Thì chính anh đã đả ông ấy, - Bỗng Treliukin buột thốt lên bằng một

giọng rin rít, mắt nhìn xuống cái đĩa của mình. – Anh đã chả từng viết …

- Tôi ư? Khi nào vậy? - Phalêev ngạc nhiên.

Mọi người xung quanh đều chột dạ.

- Anh buộc tội ông ấy đã sa vào những tìm tòi vô bổ về hình thức vào

thời trẻ – Mặt Treliukin đỏ bừng lên từng mảng, đầu ngẩng cao và vẫn tiếp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.