GIÁ ĐÂU ĐÓ CÓ NGƯỜI ĐỢI TÔI - Trang 115

Tôi đã kể cô ấy nghe mọi chuyện. Hiển nhiên là vậy.
Cô ấy ngồi lặng đi hồi lâu, hai tay bưng lấy mặt trong hàng phút dài dằng
dặc.
Cô ấy hết nhìn sang phải rồi nhìn sang trái như thể tìm kiếm phương án giải
quyết và rồi cô ấy bảo tôi:
- Hãy nghe em cho kỹ đây. Anh sẽ không hé một lời nào hết. Anh biết rằng
nếu không làm thế, họ sẽ buộc anh tội giết người không chủ ý và anh sẽ
phải ngồi tù.
- Đúng vậy.
- Thế thì sao? Thế thì sao nào? Chuyện ấy sẽ thay đổi gì kia chứ? Những
phần đời được thêm cũng hỏng bét và chuyện ấy liệu sẽ thay đổi được gì
nào?!
Cô ấy bật khóc nức nở.
- Dẫu sao đi nữa, với anh thì chuyện cũng đã là vậy rồi. Đời anh đã hỏng từ
lâu rồi.
Cô ấy hét lên.
- Đời anh thì có thể thế được nhưng đời bọn trẻ thì không! Thế nên anh sẽ
không khai báo gì hết!
Tôi thì tôi không thể hét lên được.
- Chúng ta hãy nói về bọn trẻ nào. Em nhìn thằng bé này đi. Hãy nhìn nó
thật kỹ vào.
Rồi tôi đưa cô ấy tờ báo, trên đó người ta có thể thấy một thằng nhóc đang
khóc sướt mướt trên xa lộ A13.
Một thằng nhóc đang rời khỏi chiếc ô tô bẹp rúm.
Một bức ảnh được đăng tải trên báo.
Trong mục “Sự kiện trong ngày”.
- … Thằng bé trạc tuổi Camile.
- Nhưng quỷ tha ma bắt, thôi ngay cái kiểu ấy đi!!! Vợ tôi đã hét lên như
thế trong lúc túm chặt cổ áo tôi… Thôi ngay chuyện khốn kiếp ấy đi! Bây
giờ anh câm miệng ngay! Tôi sẽ hỏi anh một câu. Chỉ một câu thôi. Một gã
như anh đi tù thì có ích lợi gì? Hả, nói đi, việc anh ngồi tù thì có ích gì?!
- An ủi họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.