GIÁ ĐÂU ĐÓ CÓ NGƯỜI ĐỢI TÔI - Trang 135

- Những truyện ngắn của chị nói về gì vậy?
- Về mọi thứ.
- Ra vậy.
- … - …
- Nhưng chủ yếu là về tình yêu.
- Vậy hả?
Nàng mua một chiếc phong bì bìa cứng tuyệt đẹp. Loại bền nhất, đẹp nhất,
đắt nhất với bốn góc lượn tròn và một phần nắp gập không chê vào đâu
được. Loại phong bì chúa nhất.
Nàng ra bưu điện, hỏi mua loại tem bộ, những con tem đẹp nhất, những con
tem giới thiệu về tác phẩm hội hoạ hiện đại. Nàng liếm cho chúng vừa đủ
ướt với đầy vẻ trìu mến, dán chúng lên bì thư với vẻ cực kỳ thành tâm,
nàng đọc một câu bùa ếm chiếc phong bì, nàng cầu phúc cho nó, nàng lấy
dấu thánh giá bên trên rồi niệm thêm một vài câu thần chú hẳn là vẫn còn
trong vòng bí mật.
Nàng tiến lại gần thùng thư “chỉ dành cho thư gửi đi Paris và các vùng phụ
cận”, nàng ôm ấp kho báu của mình lân cuối, nàng quay nhìn đi nơi khác
và nhét nó qua khe.
Đối diện với bưu điện có một quán bar. Nàng ngồi ở đó, tay chống cằm, gọi
một ly rượu táo trắng. Nàng không thích rượu táo trắng cho lắm nhưng
cũng hay, giờ đây nàng đã có được cương vị nghệ sĩ đáng nguyền rủa để
làm việc. Nàng châm một điếu thuốc và, chính xác kể từ phút này, ta có thể
nói như vậy, nàng chờ đợi.
* * *
Tôi đã không nói bất cứ chuyện gì với bất cứ ai.
- Này, em làm gì với chiếc chìa khoá hòm thư đeo thòng trước ngực vậy?-
Đâu có gì đâu.
- Này, em làm gì với tất cả quảng cáo Castorama[42] đang cầm trong tay
vậy?
- Đâu có gì đâu.
- Này, em làm gì với cái túi đeo của người bưu tá thế?
- Em đã nói là không có gì mà lại!...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.