GIÁ ĐÂU ĐÓ CÓ NGƯỜI ĐỢI TÔI - Trang 42

kiểu hãy nhìn cho kỹ đây, bạn tôi ơi: sắp bước sang tuổi băm đến nơi và
mười một thùng các tông để đựng tất tần tật mọi thứ… Kể ra cũng chẳng
nhiều nhặn gì cho cảm, phải không?
Trước khi đi, tôi vào trong bếp một lần cuối.
*
* *
Suốt mấy tuần đầu, tôi ngủ trên một tấm nệm trải thẳng xuống sàn nhà. Tôi
đọc đâu đó trong tạp chí có nói rằng nằm như thế rất tốt cho lưng.
Được mười bảy ngày, tôi mò đến cửa hàng nội thất Ikea: lưng tôi đau quá
thể.
Có trời đất chứng giám, tôi đã suy đi nghĩ lại, tính đủ mọi nhẽ. Thậm chí tôi
còn vẽ phác bố cục trên giấy kẻ carô nhỏ.
Cô bán hàng cũng nghĩ như tôi: trong một chỗ ở có diện tích “khiêm tốn”
như thế và cũng tạm bợ như thế (nói tôi đã thuê ba cái hàng lang nhỏ gộp
lại cũng không sai…), cái thích hợp nhất, là loại ghế có thể kéo ra làm
giường.
Và thứ rẻ nhất, đó là một chiếc giường xếp.
Nào thì giường xếp.
Tôi cũng đã mua một bộ đồ làm bếp (399 quan cho cả thảy sau mươi nhăm
món dụng cụ, kể cả đồ vẩy rau và cái nạo pho mát), mấy cây nến (ai mà
biết được sẽ xảy ra chuyện gì cơ chứ…), một cái chăn choàng kiểu Ê-cốt
(cũng không rõ để làm gì nữa, tôi thấy mua một cái chăn choàng cũng hay
hay), một bóng đèn (bụp), một tấm thảm chùi chân (phòng khi), mấy cái kệ
(nhất thiết phải có), một chậu cây xanh (có tác dụng cải thiện nhãn lực…)
và vô vàn những đồ lặt vặt khác (là do cửa hàng muốn thế).
*
* *
Myriam và Fanny đều đặn để lại tin nhắn trên máy trả lời tự động, những
tin nhắn kiểu như: Tuuuuuúut “Bật lò thế nào ấy nhỉ?” tuuuuúut “Bật được
lò rồi nhưng giờ thì chị băn khoăn tự hỏi không biết làm thế nào để thay
cầu chì vì bảng điện vừa nổ tung rồi…” tuuuuuúut “Chị rất muốn làm theo
chỉ dẫn của cậu nhưng cậu để cái đèn pin ở đâu ấy nhỉ?...” tuuuuuuúut

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.