GIÁ ĐÂU ĐÓ CÓ NGƯỜI ĐỢI TÔI - Trang 75

Vậy là, như bạn thấy đấy, tôi đang ở chặng thứ ba. Tôi vừa ăn trưa xong và
đang cả quyết trở lại trường Luật Melun, tuyệt. Tôi châm một điếu thuốc.
Thôi nào, tôi tự nhủ, đây là điếu cuối cùng.
Tôi ngoác miệng cười khẽ. Giá như đây không phải là điếu thuốc cuối cùng
thứ một nghìn trong năm…

Tôi đi bộ dọc theo những ngôi nhà nhỏ cất bằng đá. Biệt thự Marie-
Thérèse, Đại Cát, Tổ Êm Ái. Bấy giờ đang là mùa xuân và tinh thần tôi bắt
đầu sa sút thật sự. Đây không phải là những cách thường thấy: nước mắt cá
sấu, hiệu thuốc, thêm chuyện ăn uống và đồng bọn, không.

Giống như quãng đường qua phố Carte orange bốn lần mỗi ngày. Chuyện
đó làm tôi mệt chết đi được. Những ai hiểu được xin hãy hiểu giùm.
Tôi chưa thấy mùa xuân có liên quan gì ở đây cả…
Chờ nhé. Mùa xuân, lũ chim non chí chóe trong những chồi nụ của rặng
dương. Ban đêm, đám mèo đực gào rú om sòm đến mức, không tài nào
chịu nổi, đám vịt đực bơi theo ve vãn đám vịt mái trên sông Seine và rồi
những cặp tình nhân nữa. Đừng nói với tôi là bạn không nhìn thấy những
cặp tình nhân, đâu đâu cũng thấy mặt họ kia mà. Những nụ hôn dài bất tận
với nhiều nước bọt, phần dưới lớp quần jeans cương cứng, những bàn tay
quờ quạng và những băng ghế bị chiếm dụng. Điều đó khiến tôi phát điên.
Điều đó khiến tôi phát điên. Tất cả chỉ có thế.
Cô em đang ghen hay sao thế? Hay là thấy thiếu vắng?
Tôi ấy à? Ghen ấy à? Thấy thiếu vắng ấy à? Không, coi nào… bạn cứ đùa.
(…)
Phù, sao cũng được. Chỉ còn thiếu mỗi nước là tôi ghen với những kẻ ngu
ngốc tầm thường đang làm tất cả mọi người phágt ngán với ham muốn của
họ. Sao cũng được.
(…)

Nhưng tôi đang ghen quá đi ấy chứ!!! Điều ấy lẽ nào không phát lộ ra bên
ngoài? Bạn muốn đeo kính nào để nhìn cho rõ hay không? Bạn không nhìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.