GIA ĐÌNH - Trang 160

- Chú đến chơi chú Đốc?
An hơi ngơ ngác vì không quen gọi Hạc là chú Đốc.
- Bác về phủ?
- Phải.
An tưởng nên theo khoa xã giao rủ Viết quay về nhà Hạc để chốc nữa

cùng đi một thể, tuy chàng chỉ ước ao được ở lại một mình để nói câu
chuyện riêng với vợ chồng Hạc. Chàng chắc thế nào Viết cũng từ chối.
Chẳng ngờ Viết lại tò mò muốn biết mục đích cuộc du lịch của An nên
nhận lời ngay. Bất giác An chau mày bước lên xe.

- Chú không có tài xế?
An đáp sõng:
- Tài xế của tôi ốm.
Rồi không đợi xe của Viết quay mũi, chàng ấn rú hơi cho ô tô chạy tuốt

lên dốc, vào thẳng trong sân ấp. Bảo đang đứng ở hiên nhà ngang vẩn vơ
nhìn ra cổng. Nhận ngay được xe của An, nàng vui vẻ cất tiếng gọi:

- Anh Hạc ơi, anh An với chị Nga lên chơi.
Hạc mừng rỡ chạy ra:
- Hôm nay, may mắn cho chúng ta quá nhỉ, cả hai anh cùng đến chơi.
Rồi chàng bắt tay An nói tiếp:
- Anh Viết vừa ở đây ra về, anh có gặp không?
An không giấu nổi vẻ mặt buồn, thở dài đáp:
- Có. Anh ấy cũng trở lại kia.
Quả thực, xe Viết đã qua cổng tiến theo sau. Cả bốn người cùng đi vào

phòng khách. Thấy vợ ban nãy quá lãnh đạm đối với Viết, bây giờ lại quá
vồ vập đối với An, Hạc hơi ngượng, quay hỏi để tìm cớ cho sự thay đổi tính
tình ấy:

- Bảo làm xong công việc rồi?
Nhìn mắt chồng, Bảo hiểu ý, đáp:
- Xong rồi, thế mới chết chứ!
An cười thẳng thắn:
- Động gặp cô là nghe thấy câu "thế mới chết chứ"
- Câu ấy của Hạc đấy chứ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.