GIA ĐÌNH - Trang 167

Mấy tập tuần báo ở bên Pháp vừa gửi tới, để trên bàn giấy. Chàng cầm

lấy đem vào phòng ngủ nằm xem. Một bài, đầu đề "hạnh phúc của người
ta" khiến chàng mỉm cười chua chát: Chàng không thể tin rằng người ta có
hạnh phúc. Nhưng đọc dứt bài, chàng cũng thấy đỡ băn khoăn, đỡ bực tức,
không phải vì những lời giải quyết vấn đề hạnh phúc, chàng cho là xác
đáng, nhưng vì những câu văn hay, sáng sủa, trong trẻo của tác giả, những
nhân vật, tình cảm trong bài làm cho chàng quên được những sự thiết thực,
những nhân vật, những tình cảm trong đời hiện tại, trong cái xã hội đáng
ghét của chàng.

Và chàng nghĩ thầm: “Không trách nhà văn ấy bảo muốn sung sướng cần

phải có lòng vị tha và ham mê đọc sách. Cần phải có cái thú đọc sách!".

Sốt sắng, vui vẻ, An sang phòng giấy rút ngăn kéo tìm quyển sổ mà

trong một trang, một hôm nhàn rỗi chàng đã ghi tên mấy cuốn sách hay.
Rồi chàng ngồi hí hoáy chép cái đơn mua hàng gửi ngay về một hiệu sách
lớn ở Hà Nội: "Phải, mình phải đọc sách, đọc thật nhiều sách!".

Bỗng nghe có tiếng giày lẹp xẹp ở cửa phòng, chàng ngửng đầu lên:

Viên lục sự rón rén, chắp tay vái. Chàng hơi chau mày, hỏi:

- Cái gì thế? Ngày chủ nhật, phải để cho tôi nghỉ chứ!
Viên lục sự lại gần, thì thầm:
- Bẩm ông lớn, tên lý Vân Sơn xin vào hầu ông lớn.
- Bảo nó mai thứ hai hãy đến có được không?
Viên lục sự tiếng nói càng nhỏ:
- Bẩm, nó đến về việc... ông lớn sắp tư bãi dịch.
- Thế sao?
- Bẩm, nó đến kêu ông lớn trông lại cho nó được nhờ.
An gắt:
- Còn nhờ gì? Nó ăn hiếp người ta, chiếm đoạt tiền mandat của người ta,

lại còn vô cớ đánh, trói người ta. Thôi, thầy bảo nó ra đi, đừng làm rầy tôi
nữa.

Thấy viên lục sự vẫn đứng chắp tay và có vẻ nghĩ ngợi, chàng hỏi:
- Còn gì nữa?
- Bẩm, nó đã lạy van cụ lớn Tuần, cụ lớn bảo nó về kêu ông lớn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.