GIA ĐÌNH - Trang 172

nay, nhà nàng đắc tài, đắc lộc và đắc phúc. Quả ít lâu nay trong nhà vui vẻ,
mà bổng lộc lại tăng bội.

Kỳ thực, trong gia đình nàng chẳng có một sự gì lạ mới xảy ra. Và sự

biến cải của An mà nàng cho là sâu xa, chỉ là một sự biến cải nhất thời: An
ham mê đọc sách, nên tạm quên được chán nản, buồn bực, gắt gỏng. Chàng
như sống trong những xã hội khác, trong những hoàn cảnh khác. Lại thêm,
những câu văn hay, những tư tưởng đẹp luôn luôn chiếu rọi vào tâm hồn
chàng những tia sáng rực rỡ, vui tươi.

An thích đọc sách đến nỗi biếng nhác hẳn việc quan mà chàng đem giao

phó cả cho viên lục sự. Cũng vì thế, số tiền bổng thu được lớn gấp đôi, gấp
ba: Viên lục sự vẫn khôn khéo, già giặn, và ráo riết hơn chàng. Đối với tiền,
chàng hời hợt, lãnh đạm bao nhiêu thì người kia hăm hở, sốt sắng bấy
nhiêu. Hình như lấy được nhiều là cái thích đặc biệt của kẻ lại già.

Trưa hôm nay, giữa lúc An ngủ, thầy lục vào nhà trong làm như không

biết quan có cái lệ ngủ trưa. Nga đương ngồi rút bức ren trải bàn, nghe thấy
tiếng giày lẹp kẹp liền ngửng đầu lên, hỏi:

- Cái gì thế?
- Bẩm, con.
Nga bỏ giá ren, đứng dậy:
- Cái gì thế, thầy lục?
- Bẩm, con đem vào nộp quan…
Vừa nói vừa giơ ra một cái phong bì. Nga mỉm cười:
- Được, thầy cứ đưa tôi.
- Bẩm, việc trưởng Tuất.
Nga chẳng hiểu gì nhưng cũng đáp "thế à" làm như chồng thường nói

chuyện việc quan với mình. Viên lục sự cúi đầu, chắp tay vái, rồi ra liền. Ít
lâu nay, nhờ An không lưu ý mọi việc, thầy lục sự rất được thể, dựa thế
quan làm liều. Nhưng muốn giữ được vững bền, không mất lòng tin cậy
của bề trên, thầy vẫn nộp tiền nong chu tất, nghĩa là việc gì thầy cũng chia
cho quan ít ra một nửa. Về việc này, thầy đem tiền đưa cho quan bà, không
phải không có một cớ riêng: Thầy sợ quan ông không chịu nhận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.