GIA ĐÌNH - Trang 173

Quả thầy đoán không sai. Chiều hôm ấy ăn cơm xong, Nga ngần ngừ, do

dự mãi mới dám hỏi An:

- Trưởng Tuất nào thế, cậu?
An đương mê man với ý nghĩ đoạn văn hay vừa đọc, nên lơ đãng trả lời:
- Trưởng Tuất à?
Nga nói đến phong bì tiền, An mới kịp nhớ ra việc trưởng Tuất chứa đồ

ăn cắp. Chàng gắt vợ:

- Mợ biết việc gì mà dám nhận tiền của người ta?
Nga ngượng, cãi lại:
- Thì tôi biết việc gì. Tôi thấy thầy lục sự đưa thì tôi tưởng thầy ấy đã nói

với cậu rồi.

An lạnh lùng cầm lấy phong bì tiền bỏ túi định sáng hôm sau sẽ trả lại

viên lục sự. Hai người ngồi yên lặng và cùng suy nghĩ. Bỗng An cười gằn,
hỏi vợ:

- Mợ thích tiền?
Nga cố giữ bình tĩnh, đáp lại:
- Thích thì chả thích lắm. Tôi chỉ mong đủ ăn, đủ tiêu để khỏi phải bán

ruộng.

An vẫn cười:
- Đã phải bán bao nhiêu ruộng rồi?
- Chả mấy, độ gần trăm mẫu.
Thấy An ngồi im, nàng nói tiếp:
- Nhưng đã hơn năm nay không phải bán nữa.
An lại cười:
- Nghĩa là hơn năm nay tôi đã biết lấy tiền... tôi đã biết ăn tiền, phải

không?

Nga nói xẵng:
- Ăn tử tế thì can chi không ăn?
An cười càng to:
- Ăn tử ăn tế như việc trưởng Tuất này, phải không?
Bị chồng chế nhạo, Nga muốn khóc, khí uất đưa lên tắc họng. Nàng

đứng dậy xuống bếp như để bảo ban người nhà thu dọn đồ đạc, nhưng kỳ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.