GIA ĐÌNH - Trang 34

- Xin hai quan lớn để mặc chúng tôi. Cụ lớn và các quan lớn đã cho ăn,

chúng tôi xin thật thà.

An nghĩ thầm: "May mà Nga không có đây chứ nếu Nga nghe thấy câu

ấy thì lại lấy làm khổ tâm. Hai quan lớn, hẳn là quan Tham và quan Huyện.
Còn mình… mình là thừa. Chắc hẳn các quan viên không thấy mình lễ đáp,
nên các ngài thù".

Bất giác An bật lên tiếng cười, Viết chau mày quay lại nhìn chàng. An

nghe rõ mấy ông cao tuổi bảo nhau:

- Có phải đấy là cậu con rể mới của cụ lớn Án không nhỉ?
- Hình như thế.
- Phải đấy, hai cụ ạ, chồng cô Nga đấy mà!
- Nghe đâu cậu ta người vùng Nam.
- Con một ông Ấm, ông Hàn nào đó.
- Chừng nhà giàu lắm! Mà hình như đã đỗ tú tài.
- Phải, tú tài tây!
Phương thấy họ bình phẩm to tiếng quá, sợ làm mất lòng em rể, liền lại

mời họ xơi rượu. Nhưng không những họ không im, mà một người còn hỏi
Phương:

- Bẩm quan lớn, có phải cậu kia là chồng cô Nga không?
- Thưa cụ phải.
Rồi chàng ghé gần thì thầm:
- Thưa các cụ, chú ấy mới làm rể, còn cả thẹn lắm, có thất thố điều gì,

các cụ cũng bỏ quá đi cho.

- Chúng tôi đâu dám.
Mấy ông cụ nâng chén mời nhau rồi quay ra nói với Phương, Viết và

An:

- Chúng tôi xin vô phép rượu hai quan và cậu Tú nhé.
- Không dám, xin mời các cụ các ông xơi rượu.
Ở khắp các nơi, từ trong nhà ra đến ngoài sân, tiếng đũa bát kí cách,

tiếng trò chuyện rì rào. Rồi dần dần hơi men làm tăng mãi sự huyên náo
lên. Ở bàn trên, mấy ông văn thân đọc thơ cho nhau nghe và thốt ra những
câu vô vị, những câu chế riễu khiếm nhã.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.