GIA ĐÌNH - Trang 50

- Không à?… Thế nó ở đâu ra?
- Bẩm... ông đô nhì… cho chúng con đấy ạ.
Viết hỏi viên lực sự:
- Ông đô nhì nào thế?
- Bẩm, thầy thừa Thức:
Viết trừng trừng nhìn Hào:
- Cái dọc tẩu này của thầy Thức cho thầy? Có thật của thầy Thức cho

thầy không?

Giọng Hào run run:
- Bẩm, quả thực.
- Vậy thầy lục làm biên bản. Lấy khẩu cung xong rồi đem cái dọc tẩu về

nhà. Mai sức cho ông hàn Bùi lên huyện nhận tang vật.

- Dạ.
Hào run như cầy sấy chỉ chực ngã khuỵu xuống:
- Bẩm... bẩm cụ lớn... thương... quả thầy… đô nhì cho chúng con.
Viết mỉm cười:
- Được, cho hay không cho, rồi sẽ biết… Thầy lục cứ làm biên bản.
- Dạ.
Viết cố giữ trang nghiêm để khỏi bật cười:
- Chỉ làm rầy người ta ra! Mỗi lần có việc cướp lại phải đi khám xét...

Sao không cứ lương thiện mà làm ăn!

Hào như muốn khóc:
- Lạy cụ lớn đèn giời… soi xét.
Viết cười chua chát:
- Thì đèn giời vẫn soi xét... Chức trách, nhiệm vụ của một ông quan

chẳng là soi xét việc ngay, gian thì còn là gì? Bao giờ quan chẳng bênh vực
dân, chẳng che chở dân, chẳng soi xét nỗi oan cho dân? Chẳng lẽ có quan
cũng như không à? Chẳng lẽ để quân gian phi tự tiện cướp bóc, oa trữ, tàng
nặc đồ đạc, tiền bạc của lương dân à?

Viết quay lại bảo viên lục sự một lần nữa:
- Lấy cung!
- Dạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.