GIA ĐÌNH - Trang 67

sau này khỏi há miệng mỉa mai rằng nhà chồng nàng không phải một nhà
quí phái. Nàng nghĩ thầm "Bây giờ chị em tử tế với nhau, yêu nhau như
chân tay thực. Nhưng mai kia nếu nhà chồng nó thần thế, hách dịch hơn
nhà chồng mình, biết đâu nó lại không coi mình như rơm như rác?".

Nàng liền ngỏ ý với chồng, và cố giấu không cho chồng biết cái nghịch

cảnh của nhà Hạc. An thành thực khen vợ, rồi cùng về làng Đống để thưa
với ông Án, bà Án.

Ngay bữa cơm chiều, An đã gợi chuyện, nói đến Hạc. Ông Án hỏi:
- Hạc nào, có phải thằng Hạc con ông tham Toàn không?
Nga vội đáp:
- Vâng, bẩm thầy anh ấy đứng đắn, chăm học lắm. Đỗ tú tài xong, anh ấy

vừa vào học trường thuốc.

- Sao cô biết?
Thấy vợ lúng túng tìm câu trả lời, An đỡ lời:
- Bẩm, hôm nọ anh ấy có về chơi con, anh ấy là bạn thân của con.
- Thế à?
Bà Án chau mày suy nghĩ, rồi bảo chồng:
- Ông tham Toàn nào thế, tôi không nhớ đấy.
- Bà quên à? Ông ta cùng học chữ nho với tôi ngày xưa. Khi tôi tri huyện

Tiên Du, ông ta vẫn về chơi...

- À, tôi nhớ ra rồi. Ngày ấy ông ta thường đem theo thằng con nhỏ.
- Chính thằng Hạc đấy.
- Thế à? Vậy năm nay, nó bao nhiêu tuổi rồi nhỉ?
An vui mừng đoán chắc công việc làm môi giới của mình thế nào cũng

xong thôi. Chàng đáp:

- Bẩm mẹ, anh Hạc năm nay mới hai mươi.
Nhưng chàng kinh ngạc xiết bao khi nghe thấy mẹ vợ quay ra nói với

ông Án:

- Rõ tội nghiệp cho thằng bé. Rồi sau chả biết ông ta có lấy ai không,

ông nhỉ?

Ông Án lãnh đạm trả lời:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.