GIA ĐÌNH - Trang 8

từng coi trên màn ảnh. Và chàng bật lên tiếng cười to. Chung quanh chàng,
người ta lao xao: "Hừ! Con bất hiếu!".

Nay ngồi nhớ tới cái trò khôi hài ấy, An vẫn còn khúc khích cười. Chàng

nghĩ thầm: "Chỉ tại mình nhu nhược để họ bắt làm theo ý họ. Sao mình
không quả quyết ngăn cản đi!… Lại lần này nữa…".

An buồn rầu nghĩ tới hiện tại, nghĩ tới việc đương bắt chàng phải một

mình chống cự lại với ba địch thủ: chú, cậu và vợ, nhất là vợ.

Chàng đeo súng vào vai đứng dậy lẩm bẩm: "Quả quyết! Phải quả

quyết!".

Qua thửa ruộng nước, An thấy mấy con dê vẫn chạy ăn, cái đầu và cái

đuôi lắc lư như hai bên quang gánh của người đàn bà đi chợ. Chàng đưa
mắt lơ đãng nhìn một lượt rồi thủng thỉnh bước qua.

*

* *

Vừa về đến cổng, An đã nghe thấy tiếng Nga, vợ chàng, vui vẻ bảo đầy tớ:

- Kìa cậu đã về. Sắp cơm thôi.
Rồi nàng đon đả chạy ra:
- Cậu có bắn được chim không?
An hơi lấy làm lạ. Gần nửa tháng nay, vợ chồng giận nhau, không ai

thèm nói với ai một câu tử tế. Cớ sao bỗng dưng Nga lại đổi tính nết?
Chàng mỉm cười nhìn vợ hỏi:

- Hết giận rồi à?
- Chả bao giờ em giận anh… Vả lại anh có điều gì mà em giận?
- Thế à?
An đưa cho vợ cái túi vải vàng đựng chim. Nàng ghé mắt đếm:
- Ồ! Anh bắn giỏi nhỉ! Được những năm con gáy.
- Em trông gà hoá cuốc mất rồi! Có hai con gáy, còn ba con sen đấy.
Nga nói đùa:
- Hoài huẫn! Sao anh lại bắn chết chúng nó đi? Để em nuôi làm ba đứa ở

gái có hơn không?

Không để ý nghe nên không hiểu câu khôi hài của vợ, An mệt nhọc thở

dài ngồi xuống ghế. Có lẽ Nga cũng biết vậy, nên vờ ngây thơ hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.