GIA ĐÌNH - Trang 89

Nga cũng tức hộ em:
- Thế thì chú ấy gàn quá! Chú ấy không hiểu bụng dạ người nhà quê một

tí nào. Nhất ở đây lại đều là những người nhà quê tứ chiếng đến làm ấp. Họ
thế cả đấy. Kiếm được họ cũng bảo bị thua lỗ. Chú ấy làm ăn như thế này
có ngày đến sạt nghiệp.

- Em cũng tưởng thế. Thế mà lạ quá, chị ạ, mùa cam năm ngoái người tá

điền bán được cam xong đem tiền đến nộp liền.

Nga kinh ngạc:
- Thế à?
Bảo mỉm cười nóí:
- Thành thử em phục nhà em, thế mới chết chứ!
Đến phố chợ ở trước cổng ấp, Nga đứng lại ngắm nghía khen ngợi những

gian nhà mới dựng, cao ráo, sạch sẽ, sáng sủa. Những mái cỏ tranh, nóc ken
tre, những nền đất đắp thoải, những bức vách trát vừa quét vôi màu trắng,
màu vàng, thực khác hẳn với những quán chợ người ta thường thấy ở các
làng.

Đó hoàn toàn là công trình của Hạc. Khi chàng mới lên nhận đồn điền thì

chợ ở xa ấp đến gần một cây số. Chàng thiên về đây nói cho tiện việc buôn
bán đổi chác của dân quê quanh vùng, nhưng kỳ thực chỉ cốt để phá bỏ
những túp lều lụp xụp, bẩn thỉu, tối tăm đi mà dựng loạt nhà mới này.

Độ ấy trong gần nửa tháng, cùng với một nhà kiến trúc, Hạc loay hoay

vẽ vạch tính toán chẳng khác một người thầu khoán vừa nhận được một
việc làm. Thế rồi chàng giúp sức, tiền cùng dân hàng ấp dựng lên dãy phố
và những quán chợ đẹp mắt này.

Nga tấm tắc khen:
- Đẹp thực!
- Đẹp thực, nhưng chị à, chúng em có cái đồn điền này đã được vừa hai

năm, hai năm cùng được mùa cả, thế mà chúng em chẳng để dành được
một xu nào. Bao nhiêu lợi tức vào cả chợ, vào cả nhà của dân ấp, vào cả
đường đi trong đồn điền. Em kêu nhà em thì nhà em chỉ cười trừ và bảo:
"Thu tiền của người ta để nộp thuế, còn thừa thì làm các công việc cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.