GIA ĐÌNH - Trang 97

- Bẩm quan lớn, cụ Điều được tin quan lớn vinh qui, cho chúng tôi ra đây

đón rước quan lớn.

Dứt lời, người ấy vẫy người cầm lọng lại gần. An xua tay gạt:
- Trời ơi, các ông bày ra cái trò hề thế này thì tôi đến chết mất. Xin các

ông xếp lại ngay cho.

Nhưng bọn kia chẳng chịu nghe theo. Trống cứ dõng dạc tiếng một, năm

lá cờ giải ra và cái lọng xanh xoay tròn trên đầu An, những quả bông vàng,
đỏ rung rinh nhảy nhót chung quanh cái đầu trục.

- Nếu các ông không xếp tất cả lại, thì tôi lên xe quay đi ngay lập tức bây

giờ cho mà xem. Ai lại làm trò trẻ con như thế?

- Bẩm quan lớn, quan lớn cứ dạy thế, chứ sao lại trẻ con được ạ?
- Nhưng tôi không là quan lớn, tôi chưa là quan lớn.
An lên xe vờ bảo kéo. Bấy giờ bọn ra đón mới chịu nghe lời, thu cờ lọng

cất vào quán, rồi theo An về làng. An vui vẻ bảo mọi người:

- Ừ, có thế chứ!
Khi tới trước cổng nhà, An lại một lần kinh dị: chàng thấy ló lên trên

tường nhà chàng và nhà ông chú những cột bương, ngọn có buộc túm rơm.
Liền quay lại hỏi những người theo sau:

- Cái gì thế kia?
- Bẩm quan lớn, bên cụ Điều với bên quan lớn đã dựng xong rạp từ hôm

qua. Chúng tôi có đến làm giúp cả đấy ạ.

An chau mày:
- Dựng rạp? Dựng rạp để làm gì?
- Bẩm, dựng rạp ăn mừng, mời làng.
An hiểu và tức giận ứa nước mất. Ông điều Vạn và Nga đã tất tả chạy ra

đón chào vui vẻ. An buồn rầu, yên lặng đi vào trong nhà. Một cái rạp, dựng
bằng tre, bương và nứa, mái lợp rơm, rộng gần che khắp cái sân gạch. An
đưa mắt nhìn vòng một lượt những bức trướng và y môn treo kín ba mặt
rạp, rồi thì thầm bảo vợ:

- Khổ quá! mợ giở giói ra làm gì thế này?
Nga cũng thì thầm đáp lại:
- Chú bắt làm đấy chứ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.