GIA ĐÌNH BUDDENBROOK - Trang 105

“Xưa nay tôi chưa hề được trông thấy mái tóc nào đẹp hơn!”.
Cậu bắt chước điệu bộ của Grünlich giống như đúc, ngay cả ông tham

cũng không nhịn được cười.

— Lại không à! Ông ta làm duyên làm dáng quá chừng! - Tony lại nói -

Ông ta lúc nào cũng nói về mình! Nào là ông ta làm ăn phát tài, ông ta yêu
thiên nhiên, ông ta thích đặt tên này tên nọ, rồi lại nói đến tên mình là
Bendix... Con không hiểu những cái đó có liên quan gì đến chúng ta! Ông ta
nói những điều đó ra, chẳng qua là muốn khoe khoang mà thôi! - bỗng cô
bực bội nói to - Những lời ông ta nói với ba mẹ đều là những lời ba mẹ thích
nghe, ông ta chỉ lấy lòng ba mẹ thôi!

— Tony! Không nên trách người ta chuyện đó! - Ông tham nghiêm nét

mặt nói - Gặp ai lần đầu mà mình bộc lộ mặt tốt của mình, lựa một vài câu
ngọt ngào, dễ thương, nói cho người ta vui lòng, thì đó là chuyện rất tự
nhiên!

— Cháu thấy ông ta hay đấy chứ! - Klothilde nói thong thả và thỏ thẻ,

mặc dù cô ta là người có mặt ở đấy, nhưng rất ít được Grünlich để ý đến.
Còn Thomas nãy giờ cứ ngồi im, không nói năng gì cả.

— Nói tóm lại, - Ông tham kết luận - anh ấy là người thông minh, tháo

vát, kính Chúa và có giáo dục. Còn con thì năm nay đã mười tám, mười chín
tuổi đầu rồi đấy, con ạ! Người ta ân cần niềm nở với con như vậy, con cũng
không nên một mực tìm nhược điểm của người ta. Chúng ta ai mà chẳng có
nhược điểm! Còn con, ba nói thẳng với con là con không có quyền gì trách
cứ người khác... Tom, chúng ta làm việc đi thôi!

Tony lẩm bẩm một mình: “Râu quai nón vàng khè!”. Cô lại chau mày như

lúc nãy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.