GIA ĐÌNH BUDDENBROOK - Trang 132

— Hết sức xin lỗi cô Buddenbrook - Bà đứng dậy nói với Tony - Chúng

tôi không chờ cô cùng ăn được. Chúng tôi ở đây thường dậy rất sớm, còn
phải làm bao nhiêu việc... Ông nhà tôi đi làm rồi... Chắc cô cũng vui lòng
thôi!

Tony cũng xin lỗi:
— Bác đừng nghĩ là cháu hay ngủ trưa như vậy. Cháu ngượng lắm.

Nhưng loại rượu ngọt đêm qua...

Anh con trai nghe nói vậy thì bật cười. Anh đứng phía sau bàn, tay cầm

cái tẩu thuốc ngắn bằng gỗ, trải tờ báo ra trước mặt.

Tony nói:
— Hi! Tại anh cả... Anh cứ chạm với tôi hết cốc này đến cốc khác... làm

tôi bây giờ phải uống cà phê nguội. Không thì chắc chắn là tôi đã ăn sáng và
đi tắm biển rồi...

— Không, đối với các cô tiểu thư thì thế này còn sớm lắm! Cô nên nhớ là

bảy giờ nước còn lạnh. Mới mười một độ, nằm trong chăn ấm ra, thế là lạnh
lắm!

— Sao anh biết tôi thích tắm nước nóng? - Nói xong, Tony ngồi xuống

cạnh bàn - Chết chửa, bác lại còn làm cà phê cho cháu đấy ạ!... Thôi, để
cháu rót lấy... Cảm ơn bác!

Bà chủ nhà nhìn khách ăn lót dạ.
— Đêm đầu cô ngủ có ngon không? Lại không à? Nệm toàn độn rong

biển... Chúng tôi là người bình dân, mong cô ngon miệng, tận hưởng một
buổi sáng thật thoải mái. Chắc cô sẽ gặp những người quen biết ngoài bãi
biển đấy... Nếu cô thấy tiện thì con trai tôi sẽ đi cùng cô.

Cô tha lỗi, tôi phải đi soạn sửa bữa trưa đây. Hôm nay, chúng ta sẽ ăn xúc

xích rán... Bao giờ chúng tôi cũng lo khoản đãi khách thật ra trò.

— Hôm nay tôi ăn toàn mật ong - Khi chỉ còn hai người trong phòng,

Tony nói - Anh xem, tôi cũng biết cái gì nên ăn, cái gì không nên ăn đấy
chứ!

Con trai lão Schwarzkopf đứng dậy, để tẩu thuốc trên bờ tường xây quanh

ban công.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.