GIA ĐÌNH BUDDENBROOK - Trang 135

CHƯƠNG

VII

Tony đội chiếc mũ cói rộng vành, tay cầm ô. Hôm ấy, mặc dù có gió, trời

vẫn rất nóng. Anh con trai lão Schwarzkopf đội mũ dạ, tay cầm một quyển
sách, đi cạnh Tony, thỉnh thoảng lại ngắm nhìn cô. Họ đi dọc bãi biển, xuyên
qua công viên. Con đường rải đá và bồn hoa tường vi trong công viên nằm
im lặng dưới ánh nắng mặt trời. Không hề có một bóng râm nào cả. Phía
trước khách sạn, quán cà phê và hai căn nhà Thụy Sĩ được nối liền bằng một
dãy hành lang dài, nhà âm nhạc lặng lẽ ngả bóng xuống rừng thông. Bấy giờ
vào khoảng mười một rưỡi, khách nghỉ mát phần lớn đều đang ở ngoài bãi
biển.

Hai người đi qua bãi chơi của trẻ con có những chiếc ghế quay và đu dây,

qua nhà tắm nước nóng, rồi chậm rãi bước tới bãi Leuchten. Mặt trời như
một bó đuốc chiếu ánh nắng gay gắt xuống bãi cỏ, ruồi xanh bay qua bay lại
kêu vo vo... Từ bãi biển đằng kia vọng lại những tiếng ầm ầm, vừa buồn bã,
vừa đơn điệu. Xa xa, thỉnh thoảng thấy những ngọn sóng cuộn lên, trắng
xóa.

— Anh đọc sách gì đấy? - Tony hỏi.
Hai tay anh thanh niên cầm sách, lật nhanh các trang từ sau ra trước một

lượt.

— Loại sách này không thích hợp với cô đâu, cô Buddenbrook ạ! Ngoài

mạch máu, nội tạng, bệnh tật, thì không có gì khác... Cô xem, đoạn này nói
đến bệnh phổi có nước, người Đức chúng ta gọi là bệnh tích nước. Trên lá
phổi tích rất nhiều nước, bệnh này do viêm phổi gây nên, nguy hiểm lắm.
Lúc này, người bệnh không thở được. Về những điều này, trong sách cũng
chỉ miêu tả qua loa mà thôi...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.