GIA ĐÌNH BUDDENBROOK - Trang 166

CHƯƠNG

XIII

Sau đó, hai anh em lại đi qua bến phà, đi qua đại lộ Israelsdorfer, đi qua

núi Jerusalem và bãi đất trống ngoài cổng Burgtor. Xe ngựa đi vào cổng
Burgtor. Bức tường vây quanh nhà lao ở bên phải cổng thành cao sừng sững.
Xe chạy lóc cóc dọc theo phố Burg và đi qua Koberg... Tony nhìn bức tường
tam giác của những ngôi nhà màu xám ở hai bên, nhìn ngọn đèn dầu treo lơ
lửng giữa đường phố, nhà thương Thần linh và cây bồ đề hầu như đã rụng
hết lá ở phía trước nhà thương... Trời ơi! Cảnh tượng hoàn toàn giống như
trước đây. Tất cả đều làm cho người ta phải dừng lại để tỏ lòng tôn kính.
Không thay đổi chút nào cả. Còn cô thì mỗi lần nhớ lại, cô chỉ coi như đó là
một giấc mơ cũ đáng quên đi! Những bức tường hình tam giác màu xám kia
chính là những cái cổ kính, quen thuộc, truyền từ đời này qua đời khác;
chúng sẽ đón cô, và cô sẽ tiếp tục sống trong những bức tường đó. Tony thôi
không khóc nữa, cô tò mò đưa mắt nhìn bốn chung quanh, nhìn những
đường phố này và những khuôn mặt quen thuộc từ hồi còn bé; nỗi đau buồn
vì chia tay hầu như đã bị tê cứng. Giữa lúc đó, xe chạy vào phố Breiten. Anh
cu ly bốc vác Matthiesen từ phía bên kia đi tới, kính cẩn bỏ cái mũ ống tròn
cổ lỗ sĩ của mình xuống, nhưng nét mặt lại buồn rầu. Hình như anh ta chào
chỉ vì muốn làm trọn bổn phận, còn như trong lòng thì muốn nói: “Tôi chỉ là
một tên cu ly bốc vác hèn hạ...!”.

Xe rẽ vào phố Meng. Con ngựa nâu béo khỏe thở phì phì đằng mũi, rồi

dừng lại trước cổng nhà Buddenbrook, bốn vó vẫn giẫm tại chỗ, chưa thôi.
Khi Anton và Line chạy tới đỡ vali, Tom cẩn thận đỡ em gái xuống xe.
Nhưng họ vẫn không vào nhà ngay được, vì lúc bấy giờ ba cỗ xe ngựa lớn
chở hàng đang nối đuôi nhau đi vào cổng. Trên xe chất đầy những bao lương
thực căng phồng, có thể nhìn thấy chữ Công ty Johann Buddenbrook viết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.