GIA ĐÌNH BUDDENBROOK - Trang 176

CHƯƠNG

XV

Thomas đi dọc phố Meng đến dãy Nhà năm gian. Anh cố tình tránh phố

Breiten để khỏi phải cất mũ chào hết người quen này đến người quen nọ.
Anh đút hai tay vào túi áo khoác màu lông chuột, cổ da ấm áp của mình, đi
trên những đống tuyết đông cứng, sáng lấp lánh. Hình như anh đang suy
nghĩ điều gì; tuyết kêu rào rạo dưới đế ủng của anh. Không một ai biết anh
định đi đâu cả... Nền trời xanh biếc, trong vắt, nhưng giá lạnh. Không khí
trong lành, mới mẻ, thấm vào da vào thịt. Một ngày điển hình của thời tiết
tháng hai, tạnh ráo, lặng gió, dưới năm độ âm, rét thấu xương.

Thomas từ dãy Nhà năm gian đi xuống, qua ngõ Bánh mì, lại qua một phố

ngang chật hẹp, đến ngõ Hàng cá. Ngõ này song song với phố Meng, chạy
thẳng đến sông Trave. Bước thêm mấy bước nữa thì anh dừng lại trước một
căn nhà nhỏ. Đây là một quán bán hoa tươi rất nhỏ, có một cánh cửa hẹp và
một khung cửa sổ bé tí, trông đến thương hại. Trên một tấm kính màu xanh
lục phía trong cửa sổ, bày mấy chậu cây cảnh.

Anh bước vào, cái chuông treo trên cửa liền kêu váng lên như một con

chó con giữ nhà. Trong nhà, một người đàn bà đứng tuổi vừa lùn vừa béo,
khoác áo choàng Thổ Nhĩ Kỳ, đang nói gì với cô gái bán hàng trẻ tuổi ở
trước quầy. Bà ta muốn chọn một trong những chậu hoa. Bà ta hết lấy tay sờ,
lại đưa mũi ngửi, chọn chậu này rồi chọn chậu kia, miệng không ngớt suýt
xoa, cứ phải lấy mùi soa ra lau mãi. Thomas lễ phép cúi chào bà ta một cái,
rồi đi đến bên cạnh... Bà ta có họ với gia đình Langhals, nhưng nghèo nên ở
vậy, không lấy chồng. Bà ta sinh trưởng trong một gia đình có tư cách liệt
vào tầng lớp trên của xã hội trong thành phố, mặc dù bản thân không thuộc
vào tầng lớp đó. Không ai mời bà ta đi dự các buổi tiệc hay các cuộc khiêu
vũ sang trọng, chỉ có người mời đến uống cà phê mà thôi. Trong thành phố,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.