GIA ĐÌNH BUDDENBROOK - Trang 23

CHƯƠNG

III

Khi mọi người bước vào phòng ăn cũng là lúc ông tham Buddenbrook

đưa tay sờ lên túi áo phía trái ngực; có tiếng giấy sột soạt. Bộ mặt tươi cười
của ông lúc tiếp khách bỗng tiêu tan, thay vào đó là vẻ bồn chồn lo lắng. Hai
bên thái dương nổi lên những đường gân xanh, tựa hồ như ông đang nghiến
răng lại. Ông bước tới mấy bước, làm ra vẻ định vào phòng ăn, nhưng rồi
đứng lại, đưa mắt nhìn mẹ như muốn cầu xin điều gì. Cụ bà đi cạnh mấy
người khách, đang định cùng mục sư Wunderlich bước vào cửa.

— Xin lỗi mục sư kính mến!... Me ạ! Có chuyện này, con muốn thưa với

me.

Mục sư hòa nhã gật đầu. Ông tham cùng bà mẹ đến trước cửa sổ phòng

phong cảnh.

— Đại khái là anh Gotthold lại gửi về một bức thư nữa - ông nói rất

nhanh và rất khẽ, rồi vừa nhìn đôi mắt đen láy đang dò hỏi của mẹ, vừa lấy
trong túi ra bức thư chưa mở, đã gấp lại - Chữ anh ấy viết ở phong bì... Bức
thư này nữa là bức thư thứ ba. Ba con chỉ trả lời bức thư đầu thôi!... Làm thế
nào? Thư đến lúc hai giờ. Đáng lẽ con đưa cho ba con ngay, nhưng con
không thể để ba con kém vui giữa ngày hôm nay được. Me bảo nên thế nào?
Nếu bây giờ mời ba con ra vẫn kịp...

— Không nên. Anh làm thế phải lắm, anh Jean ạ. Hãy chờ đấy đã! - Cụ bà

Buddenbrook nhanh nhẹn cầm lấy tay con trai như thường lệ, rồi lo lắng nói
tiếp - Anh đoán nó nói gì trong thư? Nó không nhượng bộ tí nào, cứ đòi
bằng được một phần tiền bồi thường về tòa nhà này ư? Không, không, anh
Jean này, bây giờ chưa nên đưa thư cho ba anh vội.. Có lẽ chờ đến tối, trước
khi đi ngủ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.