GIA ĐÌNH BUDDENBROOK - Trang 237

là chế giễu cả. Trái lại, ông ta cười rất lương thiện, thậm chí ông ta còn nhìn
mặt ông tham như muốn ông tham cùng ông ta cười một tràng luôn thể.

Đôi mắt ti hí, sâu hoắm của ông tham trở nên ảm đạm, xung quanh bỗng

hiện lên một quầng đo đỏ, lan dần xuống tận gò má. Ông hỏi câu kia chẳng
qua là hỏi chiếu lệ. Ông biết rất rõ, chỉ mỗi nhà chủ nợ này đồng ý gia thêm
hạn cho thì tình hình cũng vẫn không thể thay đổi khác được. Nhưng cái
thằng cha này lại dùng cái cách đó mà bác bỏ yêu cầu của ông, khiến ông
đau khổ quá và xấu hổ đến mức không chịu nổi. Ông vung tay gạt những vật
ở trước mặt ra xa, ném cái bút chì xuống mặt bàn, cạch một tiếng, rồi nói:

— Thế thì tôi xin nói rõ, tôi không muốn bàn bạc gì đến chuyện này nữa.
— A ha! - Ông Kesselmeyer vừa gào to, đưa tay lên không trung, hoa hoa

- Câu đó dứt khoát quá, câu đó mạnh mẽ quá! Cách làm việc của ông tham
nhanh gọn quá! Vài ba lời nói, giải quyết xong tất! Thật là tay cừ!

Ông Johann Buddenbrook không hề nhìn ông ta:
— Tôi không thể giúp anh được, anh bạn ạ! Ông bình tĩnh nói với

Grünlich - Sự thể đã ra nông nỗi này thì đành mặc cho nó đến đâu thì đến...
Tôi thấy tôi bất lực. Anh cần phải trấn tĩnh, tìm sự an ủi và sức mạnh ở
Thượng đế. Tôi cho rằng buổi nói chuyện của chúng ta có thể kết thúc ở đây.

Bỗng mặt ông Kesselmeyer trở nên nghiêm túc, trông rất lạ. Ông ta lập

tức nhìn Grünlich, hất hàm, giục anh ta nói. Grünlich cứ ngồi đờ người ra
đấy, hai tay bắt tréo nhau, bẻ các đốt kêu răng rắc liên tiếp

— Thưa ba... Ông tham - Giọng anh ta run run - Ba không thể... ba không

thể đành lòng để cho con quá sản như thế này! Xin ba hãy nghe con nói! Số
tiền cộng lại chưa quá mười hai vạn mark... Ba có đủ khả năng cứu con! Ba
giàu có! Ba muốn coi số tiền đó là gì cũng được... coi là phần gia tài chia lần
cuối cùng, coi là của cải ba để con gái ba thừa kế, coi là khoản tiền cho vay
lấy lãi... Con cũng xin vâng... Ba biết đấy, con nhanh nhẹn lại tháo vát...

— Tôi không biết nói gì thêm nữa - Ông tham nói.
— Xin cho phép tôi hỏi một câu... Chả nhẽ ông không còn có khả năng

nữa hay sao? - Ông Kesselmeyer vừa nói vừa nhăn mũi sau cái kính cặp
mũi, nhìn ông tham. - Tôi mong ông tham suy nghĩ cho kỹ... Bây giờ chính

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.