GIA ĐÌNH BUDDENBROOK - Trang 26

CHƯƠNG

IV

— Xin cho phép chúng tôi được nói lên những lời chúc mừng tốt đẹp nhất

đối với cụ chủ nhà!

Ông Köppen nói sang sảng, át cả tiếng ồn ào của mọi người. Giữa lúc đó,

chị đày tớ mặc váy hoa rộng, đội chiếc mũ trắng bé tí, hai cánh tay trần vừa
đỏ vừa thô, cùng chị Jungmann và cô hầu bà tham ở trên gác hai, bê vào
những món ăn khói bốc nghi ngút và những khoanh bánh mì nóng giòn. Các
vị khách bắt đầu lấy xúp vào đĩa, vẻ thận trọng.

— Những lời chúc mừng tốt đẹp nhất! Phải nói là... rộng lắm, đẹp lắm!...

Phải nói là tòa nhà này ở thú lắm! Phải nói là... - Ông Köppen vốn không
quen biết ông chủ cũ tòa nhà này. Ông ta mới khấm khá sau này chứ chẳng
phải là con nhà giàu có, nên nói năng thường không được lịch sự lắm, hình
như lúc nào cũng lặp đi lặp lại mấy tiếng “phải nói là” v.v... Với lại, khi nói
hai chữ “chúc mừng”, ông ta cũng nói ngòng ngọng, không được rõ lắm.

— Mà cũng chẳng tốn kém gì! - Chắc chắn ông Grätjens biết cặn kẽ tòa

nhà này nên mới lạnh lùng nói như vậy; đồng thời ông ta cuộn tròn bàn tay
lại như ngắm bức tranh sơn dầu.

Chỗ ngồi sắp đặt theo nguyên tắc đàn ông, đàn bà xen kẽ nhau, người nhà

ngồi lẫn với khách. Nhưng rồi cũng không theo được đúng như thế. Ví dụ
như cặp vợ chồng cụ Överdieck vẫn ngồi kề gối nhau như thường lệ, thỉnh
thoảng hai cụ lại gật đầu nhìn nhau rất tình tứ. Cụ Kröger ngồi ưỡn thẳng
người, giữa bà nghị Langhals và cụ bà Antoinette, luôn luôn múa tay trước
mặt hai bà, nói những câu bông đùa đã được chuẩn bị từ trước.

— Tòa nhà này làm từ năm nào nhỉ? - Cụ Hoffstede ngồi chếch phía bên

kia bàn, hỏi cụ Buddenbrook đang vui vẻ pha trò với bà Köppen.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.