GIA ĐÌNH BUDDENBROOK - Trang 281

— Hai người này làm việc với nhau thì có thể lấy ngắn bù dài. Bà cứ tin

lời tôi nói, không sai đâu!

Trong công việc buôn bán làm ăn, mọi quyền hành thuộc về ông chủ trẻ

tuổi. Cứ xem cung cách Thomas đối xử với nhân viên làm công nhật, thuyền
trưởng, quản lý các kho hàng, anh em phu xe và phu phen bến tàu, cũng đủ
thấy điều đó. Anh có thể nói chuyện rất tự nhiên với họ bằng thứ ngôn ngữ
của họ, đồng thời vẫn giữ một khoảng cách không thể nào vượt qua được...
Nhưng giả dụ ông Marcus có nói với một người phu chậm chạp nào bằng
tiếng địa phương: “Anh có hiểu ý tôi không?” thì người ta cảm thấy gượng
gạo thế nào ấy! Vị cổ đông ngồi trước bàn giấy ông ta không nhịn được
cười, thế là tất cả những người trong phòng đều cười ồ lên!

Thomas Buddenbrook quyết giữ gìn và mở rộng cái thanh danh mà công

ty đã gây dựng được trong bao nhiêu năm này. Anh thích tự mình xông pha
trong những cuộc chiến đấu hằng ngày để giành mọi thắng lợi. Anh biết rõ
ràng nhiều món hàng bán chạy là nhờ cách cư xử nhã nhặn, nhờ thái độ
niềm nở được mọi người ưa thích và nhờ những thủ đoạn khéo léo thông
thạo của anh.

— Đã là một thương gia thì không nên ngồi lì trong phòng giấy! - Anh

nói với Stephan Kistenmaker ở “Công ty cha con Kistenmaker”, Stephan là
bạn học của anh ngày trước, xưa nay vẫn phục tài anh. Mỗi một câu nói của
anh, Stephan đều ghi lòng tạc dạ để rồi lấy làm ý kiến riêng của mình mà nói
với người khác - Buôn bán cũng cần phải có cá tính, thiển ý của tôi là như
vậy đấy. Tôi không tin rằng ngồi trong phòng giấy mà có thể đạt được
những thành công to lớn... Ít nhất, những thành công đó cũng không làm cho
tôi thú vị... Chỉ ngồi trong phòng giấy mà tính toán, chẳng đi đến đâu hết.
Tôi thì bao giờ cũng muốn chính mắt mình trông thấy, và miệng nói tay
làm..., dùng ý chí của mình, tài năng của mình, hạnh phúc của mình..., anh
muốn gọi là gì gì cũng được, dùng ảnh hưởng trực tiếp của những cái đó của
chính mình mà khống chế sự vật. Đáng tiếc là phong cách của những thương
gia tự mình lăn lộn vào công việc đã dần dần mất đi, không còn được tôn
trọng nữa. Thời đại càng ngày càng tiến tới nhưng tôi cảm thấy nó để rơi
rụng đi những cái gì tốt đẹp. Giao thông ngày càng phát triển, giá cả thị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.