GIA ĐÌNH BUDDENBROOK - Trang 351

bờ biển nghỉ mát, nên ông tham chưa giới thiệu ông ta với người quen kẻ
thuộc. Còn bản thân ông tham thì suốt ngày quanh quẩn bên ông khách, tiếp
đãi chu đáo nhiệt tình lắm. Mặc dù ông rất bận công việc buôn bán và công
việc ở tòa thị chính, nhưng ông vẫn để dành thì giờ đưa khách đi chơi khắp
các nơi trong thành phố và đi xem tất cả các danh lam thắng cảnh thời trung
cổ, nào là nhà thờ, cổng thành, suối phun nước, chợ, nhà Quốc hội, nhà
Thủy thủ, vân vân... Ông tìm đủ mọi cách để chiêu đãi khách, giới thiệu
khách với những người bạn thân nhất của mình trong Sở giao dịch... Khi bà
mẹ tình cờ cảm ơn lòng sốt sắng đó của con thì ông tham chỉ lạnh nhạt nói: -
Ồ, me! Có gì đâu mà!

Bà cụ tham không trả lời câu nói đó của ông. Thậm chí bà cụ cũng không

cười, cũng không ngước lên nhìn con. Bà cụ chỉ đưa đôi mắt trong veo của
bà cụ nhìn sang một bên, và bắt chuyện khác...

Thái độ của bà cụ đối với ông Permaneder trước sau vẫn thành khẩn và

thân thiết, nhưng thái độ của con gái bà cụ thì khác hẳn. Vị khách buôn
hublon đã ở đây hai “ngày nhi đồng”, mặc dù được ba hoặc bốn hôm, ông ta
bảo ông ta giải quyết xong công việc với xưởng rượu ở đây rồi; tuần lễ nữa
lại dần dần trôi qua. Trong hai buổi họp mặt ngày thứ năm, mỗi lần ông
Permaneder nói câu gì hoặc làm một cử chỉ gì, Tony thường nhìn người nhà,
ánh mắt bồn chồn lo sợ. Cô nhìn bác Justus, nhìn mấy chị em con ông bác,
hoặc nhìn Thomas. Lúc đó mặt cô đỏ ửng, cô ngồi thừ ra mấy phút đồng hồ
không nói một lời nào, hoặc là bỏ đi nơi khác...

Hai cánh cửa sổ trong phòng ngủ của Tony ở tầng thứ ba mở rộng, bức

rèm cửa màu xanh lá cây khẽ lay động trong cơn gió nóng bức của buổi tối
tháng sáu. Trên cái kỷ nhỏ cạnh chiếc giường rộng đã buông màn, để một
cái lọ thủy tinh đựng nước, trên mặt nước nổi một lớp dầu và mấy ngọn bấc
đèn. Ánh sáng yên tĩnh và dịu dàng tỏa khắp căn phòng rộng rãi, chiếu mờ
mờ trên chiếc đi văng trải tấm khăn màu ghi. Tony đang nằm trên giường,
cái đầu đẹp đẽ của cô kê trên chiếc gối mềm mại viền đăng ten rộng, hai tay
bắt tréo trên cái chăn lông vịt. Nhưng vì suy nghĩ quá nhiều nên cô không
nhắm mắt được. Một con thiêu thân, mình dài, lặng lẽ bay quanh ngọn đèn,
ánh mắt cô thong thả di động theo con vật đang bay... Trên bức tường cạnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.