GIA ĐÌNH BUDDENBROOK - Trang 357

người đã đuổi anh Christian ra khỏi nơi này nào?... Có lẽ dùng chữ ấy hơi
quá, nhưng quả là như vậy, chị Ida ạ! Tại sao anh ấy phải xử sự như thế? Vì
anh Christian đã làm cho Công ty và gia đình mất mặt. Trong con mắt anh
ấy thì tôi cũng là người như thế, chị Ida ạ, cũng chả phải là tôi đã làm gì, nói
năng điều gì, mà chỉ vì tôi ở trong cái nhà này, bởi vì tôi là gái bỏ chồng về
ăn bám nhà mẹ. Anh Tom mong kết thúc chuyện này đi. Anh ấy nghĩ như
thế cũng có lý của nó. Không phải vì vậy mà tình cảm của tôi đối với anh ấy
sứt mẻ, chính tôi cũng mong anh ấy đối xử với tôi như vậy. Nói thực, mấy
năm nay tôi rất muốn làm lại cuộc đời, bởi vì - có lẽ tôi không nên nói điều
này - tôi ở đây với mẹ tôi quả là buồn lắm. Tôi mới ngoài ba mươi, tôi thấy
mình vẫn còn trẻ. Không phải ai cũng giống như nhau cả, chị Ida ạ! Năm chị
ba mươi tuổi, tóc chị đã ngả màu tro, đó là vì dòng máu của gia đình chị,
còn ông Prahl, chú chị đã chết vì bệnh tắc thở...

Đêm hôm ấy, cô còn nói nhiều chuyện tương tự như thế, thỉnh thoảng

chen vào một câu “dù thế nào đi nữa sớm muộn thì rồi cũng thế thôi”. Cuối
cùng cô ngủ liền, mấy tiếng đồng hồ, yên tĩnh, say sưa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.