GIA ĐÌNH BUDDENBROOK - Trang 36

— Đừng làm thế, ba ạ! Mùa hè con rất thích đi dạo trong cái vườn hoang

dại ấy; bây giờ mang kéo ra cắt xén cái cảnh thiên nhiên vô cùng đẹp đẽ ấy
đi thì hỏng hết, không còn gì nữa...

— Nhưng cái cảnh trí thiên nhiên ấy đã thuộc về ba, chả nhẽ ba không có

quyền sửa sang theo ý muốn của ba hay sao?

— Chao ôi, ba không biết đấy thôi! Mỗi lần con nằm trong đám cỏ dại

dưới rừng cây um tùm ấy, con có cảm giác như mình thuộc về thiên nhiên,
không có quyền bắt nó theo ý mình nữa.

— Krischan, đừng ăn no quá đấy! - Bỗng cụ Buddenbrook nói to - Còn

Tilda thì cứ ăn, không việc gì đâu!... Nó ăn khỏe hơn bảy chú thợ cày cơ mà!
Con bé...

Quả không sai tí nào, con bé người khô đét, ít nói, có khuôn mặt dài như

khuôn mặt bà già, ăn khỏe kinh người. Khi người ta hỏi nó có cần lấy thêm
xúp không thì nó kéo dài giọng nói the thé: “vâ... âng - là... ấy...!”. Cá hay
giăm-bông cũng vậy, ngoài xà lách ăn kèm, món nào nó cũng lấy hai lần, lần
nào cũng chọn hai miếng to nhất. Mặt cúi xuống đĩa như người cận thị, nó
lặng lẽ, khoan thai, ăn hết miếng này sang miếng khác. Mỗi lần cụ
Buddenbrook hỏi gì thì nó làm bộ ngớ ngẩn, không biết gì hết, rồi kéo dài
giọng the thé trả lời: “Dạ... thưa...!”. Con bé không hề khúm núm, cứ cặm
cụi ngồi ăn, dù cho món ăn có hợp khẩu vị hay không, hoặc người khác có
cười hay không, cũng mặc. Như một người ăn bám nhà bà con giàu có, con
bé có cái dạ dày ăn không hề biết no. Nó không cười, chỉ chọn thức ăn ngon,
lấy đầy đĩa. Nó gầy còm, đói ăn, nhưng nhẫn nại, chưa đạt được mục đích
thì chưa chịu thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.